Mấy ngày tiếp theo, nhóc con trong bụng dường như đang chơi trốn tìmvới Từ Lệnh Nghi. Nếu Từ Lệnh Nghi không để ý đặt tay trên bụng ThậpNhất Nương, nhóc con sẽ ngẫu hứng động đậy, nếu như Từ Lệnh Nghi cẩnthận vuốt ve, ngược lại nhóc con sẽ không nhúc nhích.Từ Lệnh Nghi đối với đứa bé này rất là mong đợi: “Đích thị là một nhóc con có cá tính, mười phần hoạt bát.”
Thập Nhất Nương cười tươi.
Hoạt bát và nghịch ngợm, cũng chỉ cách nhau có một đường kẻ chỉ thôi đấy nhé.
Không đến mấy ngày sau, Cam gia đưa thiệp mời đỏ chót tới.
Hôn kỳ của Tào Nga đã được định vào ngày mùng mười tháng chín.
“Sớm gả ra ngoài cũng tốt.” Thập Nhất Nương cảm thán. “Cứ ngồi khôngtrong nhà, còn không biết sẽ xảy ra những chuyện gì nữa đây! Đến nhàchồng rồi, mặc dù cuộc sống cũng chưa quen thuộc, nhưng còn có thể nắmchắc của hồi môn trong tay, trong lòng rốt cuộc cũng an tâm hơn mộtchút.”
Từ Lệnh Nghi cười không lên tiếng.
Cũng không phải là nhà nào cũng không động tâm với của hồi môn củavợ. Nếu nhà mẹ đẻ không có lực mạnh, con gái muốn giữ được của hồi môncủa mình là rất khó.
“Tào Nga xuất giá, có muốn đi đưa Tào Nga không?” Hắn hiện tại chỉ lo lắng cái vấn đề này.
Thập Nhất Nương biết tâm ý của Từ Lệnh Nghi, cười nói: “Ngày Tào Ngaxuất giá, thiếp sẽ không đi, nhưng quà cưới thì thiếp muốn tự mình đưaqua, cũng muốn nhân cơ hội này nói lời tạm biệt với Tào Nga.”
Tào Nga đến Phúc Kiến, có lẽ cả đời này cũng không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568171/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.