Edit: Tiểu TuyềnBeta: Hạ“Không có khó chịu nữa ạ?” Trúc Hương nghe trong giọng nói của ThậpNhất Nương mang theo mấy phần vui sướng, nghĩ lại nhất định không phảilà chuyện xấu, nhưng phải biết rõ ràng mới được, “Phu nhân, người xem có cần gọi Điền ma ma tới hỏi không?”
“Không cần.” Từ sau khi mang thai, mỗi sáng sớm thức dậy đều bị mộtluồng khí ngăn ở ngực, hiện tại đột nhiên biến mất, khiến cả người đều cảm giác dễ dàng hơn, cộng thêm Từ Tự Truân tỉnh táo lại, khóe mắt đuôi lông mày của Thập Nhất Nương giãn ra không ít, “Hôm nay đạo trưởngTrường Xuân tới nhà làm pháp sự, mọi người đang bề bộn. Chúng ta mộtkhi ồn ào, mọi người lại phải sang đây thăm ta.”
Trúc Hương cười đáp một tiếng.
Ở tại nơi này của Thái phu nhân có chút bất tiện.
Chỉ mong đợi chuyện này sớm trở lại bình thường, mọi người có thể khôi phục cuộc sống an tĩnh lúc trước.
Từ Lệnh Nghi sáng sớm hôm nay đã phải đi ngoại viện. Thập Nhất Nương sau khi rửa mặt, thì đi đến chỗ Thái phu nhân.
Thái phu nhân đã sớm rời giường, đang ngồi bên kháng nhìn Nhũ Nươngbón bữa sáng cho Từ Tự Truân ăn. Nhìn thấy Thập Nhất Nương đi vào, liềncười lên tiếng chào hỏi: “Đến rồi!” Sau đó sai Đỗ ma ma, “Kêu tiểu nhahoàn giữ cửa truyền đồ ăn sáng đi!”
Đỗ ma ma lên tiếng đi ra.
Đem món ngon trong miệng nuốt vào xong, Từ Tự Truân liền kêu lên”Mẫu thân”.
Mới từ trong hôn mê tỉnh lại, cậu bé lộ vẻ có chút tái nhợt, suy yếu.
Thập Nhất Nương cười hỏi Truân ca: “Có khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568154/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.