Bên chỗ Đào ma ma tự có người đi lo liệu, nên lực chú ý của đám người Thái phu nhân đều tập trung vào trên người Từ Tự Truân vừa tỉnh táolại. Lưu Y Chính thì cười như Phật Di Lặc: “...... Thế tử gia haingày này bị trắc trở, phương diện ăn uống nên cố gắng thanh đạm chút ít, ta sẽ kê thêm hai thang bổ khí ích máu để uống, sẽ không có gì ở ngạinữa.” Nói tới đây, giọng nói của Lưu Y Chính ngập ngừng “Nhưng mà, chứng bệnh bất túc (*) của thế tử gia là từ trong bụng mẹ mà mang ra, thuốcbổ không bằng ăn bổ. Không bằng tìm người am hiểu làm thức ăn chứa thuốc chiếu cố thế tử Gia, sẽ mang đến hiệu quả không nhỏ.”
(*) thiếu chất, suy sinh dưỡng…
Từ Lệnh Nghi đem lời này ghi nhớ ở trong lòng, tiễn Lưu Y Chính đirồi bèn cùng Thái phu nhân bàn bạc: “Chuyện này chỉ sợ còn phải Nươnggiúp đỡ quan tâm thêm một chút.”
Thái phu nhân lại đem ánh mắt rơi vào trên người Nhị phu nhân: “Di Chân, con có quen biết người nào không?”
Nhị phu nhân suy nghĩ một chút, nói: “Để con thử một chút xem!”
Mọi người không hề nói gì nữa, chuyện này liền giao cho Nhị phu nhân.
Từ Lệnh Nghi nói đến về chuyện mời đạo trưởng Trường Xuân cùng việcđi Từ Nguyên Tự dâng hương: “...... Đạo trưởng Trường Xuân ấy,không có chuyện gì cũng có thể nói cho ra chuyện. Nếu Truân ca nhi đãtỉnh, ta xem cũng không cần mời.” Giọng nói lúc này lộ ra mấy phần không buồn phiền, “Huống chi mời người đến trong nhà làm pháp sự, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568153/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.