Edit: Vi Vi“Hoài nghi Tứ phu nhân?” Nhị phu nhân nghe nở nụ cười, “Làm saongươi lại cho là Hầu gia đang hoài nghi Tứ phu nhân?” Nói xong, nàng ývị thâm trường nhìn Kết Hương một cái, “Hầu gia nếu như cái gì cũngkhông tra, đó mới là đang hoài nghi Tứ phu nhân.”
Kết Hương không hiểu nhìn Nhị phu nhân.
Nhị phu nhân thản nhiên nói: “Ngươi suy nghĩ một chút, nhổ cây củ cải sẽ mang theo bùn đất. Nếu Hầu gia không tin Tứ phu nhân. Sẽ giống nhưnăm đó. Không chỉ không tra. Còn có thể giúp đỡ giấu kỹ, nghĩ cáchnhanh chóng lấp liếm chuyện này.” Nàng lộ ra vẻ mặt trầm tư. “Hầu giangười này, nhìn qua rất ôn hòa. Trong xương rất là tự phụ. Biết rõ người nọ vào chính phòng. Hắn không chỉ muốn tra, còn tìm Ngũ Gia đi qua làmngười giúp đỡ. Gióng trống khua chiên mà tra. Hơn nữa đầu tiên là traphòng giữa mà Tứ phu nhân ở. Những cái khác không dám nói. Ít nhất. Hắntin tưởng Tứ phu nhân tuyệt đối không liên quan đến chuyện này. Bằngkhông, hắn cũng sẽ không để Tứ phu nhân ở chỗ Thái phu nhân vào lúc này...... Nếu Tứ gia chúng ta tin tưởng người nào nhất, chỉ sợ chính là Thái phu nhân rồi!” Nói xong, đột nhiên cười một tiếng, “Hi vọng lầnnày Hầu gia chúng ta không nhìn lầm người là tốt rồi! Bằng không, chuyện ầm ĩ như vậy, cũng không có cách nào gác lại rồi!” Đáy mắt toát ra mấyphần chế nhạo.
Kết Hương nghĩ đến chuyện năm đó, không khỏi khó chịu.
Trong phòng lại an tĩnh lại. Nghe thấy tiếng trúc từng đợt như song trào, ầm ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568144/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.