Thập Nhất Nương nghe trầm tư một hồi lâu, cùng Từ Lệnh Nghi thươnglượng: “Từ Đường cách chỗ này của chúng ta đến mấy sân. Nếu có ồnào,huyên náo nhưng cũng có chút âm thanh mơ hồ. Nếu trong lòng nươngthật sự là không yên lòng. Không bằng để Tể Trữ sư thái ở chùa Từ Nguyên lập đàn cúng tế nhiều hơn mấy ngày cũng được!”
Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một chút, nói: “Vẫn là ở trong nhà cũng tế bảyngày thôi! Không đụng bên này chẳng đụng bên kia.” Ý tứ của Từ LệnhNghi, Thập Nhất Nương hiểu.
Nguyên Nương là thuộc về phần còn có trưởng bối còn sống ở trên,theo lý ngày giỗ là không thể làm lớn. Cho dù bảo Từ nguyên tự giúp đỡlập đàn cúng tế, cũng không thể làm hơn bảy ngày, tế phẩm, mâm cỗ đều có chỗ hạn chế.
Nếu như muốn làm được long trọng chút, thì phải tìm lấy cớ. Nhưng năm nay tròn năm năm Nguyên Nương qua đời. Không vướng chuyện này thì lạiđụng chuyện kia. Không thể tìm được lý do nào cả.
“Nương bên kia, nhờ Hầu gia nói giùm một chút.” Thập Nhất Nươngthỉnh cầu Từ Lệnh Nghi. Truân ca cũng lớn rồi, đến lúc đó làm chủ trì tế bái được không ạ?”
Từ Lệnh Nghi gật đầu. Không tới mấy ngày. Ở bên kia Từ Đường ngườihầu Hoa Đào, cũng chính là muội muội của Ngụy Tử – đại nha hoàn bêncạnh Thái phu nhân. Chạy tới nói cho Hổ Phách: “...... Có lẽ ởtrong nhà làm bảy ngày cúng tế.”
Thập Nhất Nương thở phào nhẹ nhõm. Từ Tự Truân vội tới nàng vấn an,lúc giúp Truân ca chỉnh vạt áo, thấp giọng căn dặn bảo bé: “Ngày giỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568127/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.