Sáng hôm sau, Thập Nhất Nương dậy có chút muộn, đợi nàng rửa mặt mộtphen mới đến chính sảnh ngồi vào chỗ của mình,” Thiệu gia đưa lễ tết năm mới đã đến rồi?”
Nàng ở chính sảnh thấy hai vị ma ma tới vấn an liền hỏi.
“Lão gia với thái thái bên thông gia vẫn khỏe chứ?” Thập Nhất Nươngnở nụ cười thân thiết, ra hiệu bọn tiểu nha hoàn bê ghế con cho hai vịma ma ngồi.
Hai ma ma nhã nhặn nửa ngồi ở trên ghế con, một lát sau đáp lời Thập Nhất Nương: “Nhờ phu nhân nhớ thương, Lão gia cùng thái thái nhà nô tỳđều tốt. Lần này tới đưa quà tết, đặc biệt bảo chúng nô tỳ đi tới đây để vấn an phu nhân…”
Một ma ma khác đang hạ thấp tầm mắt đánh giá cảnh tượng trong phòng.
Chính sảnh là một phòng ba gian lớn để quản lý chung mọi việc, vậtdụng trong nhà được sơn màu đen, cột trụ bằng gỗ được sơn đen, rèm treomàu xanh ngọc. Ở giữa phòng treo bức tranh Bát Mã, hai mặt của bìnhphong được thêu đóa hoa Phú Quý đang nở, trong bình hoa cắm hoa sơn trà lớn như miệng bát, rộng rãi thoáng mát, ngược lại cùng nhà cũ của Thiệu gia ở Thương Châu có mấy phần tương tự.
Ánh mắt của vị ma ma này không khỏi liếc mắt nhìn về phía các ma ma quản sự đứng ở bên cạnh.
Trẻ có già có, đều mặc bỉ giáp quan(*) một màu tơ lụa xanh biếc, búitóc được chải cẩn thận, chẳng qua là có người trên đầu cài trâm đượckhảm bảo thạch, có người cài trâm hoa ngọc châu Tây Dương, có người chỉcài trâm hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568119/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.