Edit: Thu ThảoBeta: Hạ
Tú Duyên đứng ngăn cách bởi màn che nghe thấy tiếng khóc thương tâm của Kiều Liên Phòng vọng ra rất rõ ràng.
Ánh mắt Kiều Liên Phòng buồn bã, vang lên bên tai tiếng nói nhẹ nhàng mà nghiêm nghị của Từ Lệnh Nghi.
“...... Đàn ông chú trọng tam cương ngũ thường, nữ nhân chú ýtam tòng tứ đức. Lần này ngươi đi Đại Giác Tự, đã thấy được nghe được,bị làm việc bị đối xử như vậy, do đó hẳn là có thể cảm ngộ thông hiểu ra mới phải. Chuyện trước kia, ta sẽ không nói đến nữa. Lần này đón ngươitrở lại ăn tết, là ý của phu nhân. Ta chỉ mong ngươi có thể học đượcmột ít phong phạm phẩm hạnh của phu nhân, luôn biết hối lỗi kiểm điểmlại bản thân mình. Biết chuyện gì nên làm? Chuyện gì không thể làm?Tránh cho cha mẹ tóc đã bạc mà còn vì ngươi sợ hãi, ngày đêm lo lắng......”
Tú Duyên nhẹ nhàng thở dài, do dự một chút, hay là vén màn lên mà vào.
Kiều Liên Phòng nằm ở trên kháng, trên tay vẫn cầm chén trà sứ ThanhHoa đáy màu vàng viền xanh xanh có hình mục đồng(bé chăn trâu) đang thổi sáo vẫn còn bốc hơi nóng nghi ngút.
“Tiểu thư” Tú Duyên nhẹ nhàng tiến lên phía trước.
Kiều Liên Phòng ngẩng đầu, dung mạo được trang điểm đẹp đẽ đã không còn sót lại chút gì.
Nàng nhìn nha hoàn bất kể lúc nào cũng ở bên cạnh mình, nước mắt càng chảy mạnh.
“Hầu gia nói rất đúng. Thân thể da thịt là được cha mẹ ban cho. Ta như vậy, là bất trung bất hiếu......”
Tú Duyên thấy tinh thần nàng uể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568118/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.