Giọng nói ai oán pha lẫn e sợ, vừa lộ ra mấy phần ủy khuất.
Từ Lệnh Nghi kinh ngạc, nhìn kỹ lại, là Kiều Liên Phòng.
“Chuyện gì ồn ào như vậy?” Giọng nói có chút không vui.
Nhạn Dung theo sát Kiều Liên Phòng vội vàng khom gối hành lễ: “Dinương đột nhiên đi vào, đi rất vội, chúng nô tỳ nhìn thật sự sợ hãi.Không khỏi ồn ào chút ít, kính xin Hầu gia tha tội.”
Vừa rồi Kiều Liên Phòng đi vào, Tú Duyên đi đầu, bọn nha hoàn cản là Tú Duyên, không phải nàng.
Nàng không muốn lằng nhằng chuyện này với bọn nha hoàn của Thập NhấtNương ở đây, cười hành lễ với Từ Lệnh Nghi: “Đã vài ngày thiếp thânkhông nhìn thấy Hầu gia rồi. Hầu gia hình như là gầy đi không ít?” Nóixong, nhẹ nhàng đặt tay ở bụng.
Từ Lệnh Nghi nhìn theo tay nàng, sai tiểu nha hoàn bưng ghế con cho nàng.
Kiều Liên Phòng nghiêng người ngồi xuống.
Từ Lệnh Nghi nói: “Ngươi có chuyện gì?”
Kiều Liên Phòng cười nói: “Không có chuyện gì. Ngày ngày nằm trêngiường, buồn bực đáng sợ. Ra ngoài đi đi lại lại. Nghe nói Hầu gia đãvề, thiếp thân tới thỉnh an.” Sau đó nói: “Hầu gia đang bận những gìvậy?”
“Cũng không có việc gì.” Từ Lệnh Nghi nói ngắn gọn: “Đều là một số việc vặt ngoài viện.”
“Hầu gia từng thống lĩnh thiên quân vạn mã, những chuyện trong nhàđúng là đại tài tiểu dụng. Không giống thiếp thân, ăn nói vụng về, taynghề kém cỏi, muốn giúp hài nhi làm áo nhỏ, bảy, tám ngày mới may xongtay áo.” Nói xong, Kiều Liên Phòng thản nhiên cười.
Từ Lệnh Nghi không lên tiếng, nâng chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567982/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.