Từ Lệnh Nghi tiến vào lúc nào, tất cả mọi người đều không có chú ýtới. Cũng không biết hắn đã nghe được những thứ gì? Nghe được bao nhiêu?
Mấy người họ đều có chút bất an, không khí trong nhà hơi chậm lại.
Đông Thanh lại càng chột dạ, giống như mèo bị dẫm vào đuôi mà nhảy lên, nơm nớp lo sợ hô một tiếng”Hầu gia”.
Hổ Phách cùng Tân Cúc thì bận rộn thu tay việc riêng của mình, thần sắc hơi bối rối khom gối hành lễ cho Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi nơi nào chú ý tới những thứ này, ánh mắt của hắn rơi thẳng vào trên người Thập Nhất Nương.
Nàng đang nửa ngồi ở kháng bên, sắc mặt có chút tái nhợt, ánh mắt, lỗ mũi đều hồng hồng, đang cầm khăn cúi đầu lau nước mắt.
Trong lòng hắn trầm xuống.
Mình trở về phòng, Thập Nhất Nương cho tới bây giờ cũng là cười nhẹnhàng đón tiếp, chưa từng có vẻ mặt lo buồn bất mãn, một bộ dạng thươngtâm khổ sở như vậy!
Từ Lệnh Nghi không khỏi quay lại nhìn mấy nha hoàn.
Đông Thanh lúng ta lúng túng đứng ở nơi đó, nửa mặt trái đều đỏ toànbộ, hiển nhiên là đã bị mạnh mẽ đánh cho một bạt tai. Nhìn lại Hổ Phách, ánh mắt lóe lên. Tân Cúc, nửa mặt cũng đỏ rừng rực như Đông Thanh. Cẩnthận hồi tưởng lại tình cảnh mới vừa rồi. Hổ Phách rõ ràng là đang cảnTân Cúc.
Thập Nhất Nương đối đãi người cho tới bây giờ cũng là hòa hòa khíkhí, người nhỏ sức yếu, nơi nào có sức đánh ra dấu tay như thế? Rõ rànglà mấy Đại nha hoàn đánh nhau đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567968/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.