Đợi Hổ Phách theo vào, Tân Cúc cùng Đào mama đã lôi lôi kéo kéo vào nội thất.
“Phu nhân, Đông Thanh tỷ……” Nàng gấp gáp mở miệng nói một câu, ngẩng đầu thấy Thập Nhất Nương, đã thấy nước mắt đầy mắt.
Thập Nhất Nương đứng ở bên cạnh song cửa sổ, lưng thẳng tắp, buôngmắt trên mặt lộ vẻ mỉm cười thản nhiên. Nghe động tĩnh, nàng nâng mắtnhìn qua. Con ngươi vốn sáng ngời, ôn hòa trở nên u buồn cùng bi ai.
Tân Cúc lòng đau như cắt.
Khi còn bé mình nhéo cái mũi để uống dược, sau đó nháy mắt an ủinàng” Không sao, không phải mỗi lần đều có đường ăn sao”; chuyển đến Lục Quân Lâu, Thập Nương ở trên lầu không được an bình, sẽ dùng tay nhỏ békéo quần áo nàng” Không cần vội, nàng có ta đều có, ta có nàng không có, ngươi chẳng lẽ còn không cho người ta phát giận”; sau đó, Diêu mama vìcháu trai muốn ép cưới Đông Thanh, phu nhân mượn tay đại thái thái đẩycửa thân sự này tội Diêu mama, các nàng lo lắng Diêu mama trả thù, lạinhìn các nàng cười, “Các ngươi yên tâm, nàng có trương lương kế, ta cókế Tương Khê”…… Khó như vậy, khổ như vậy, ánh mắt đều thanh thoát, vuisướng. Nhưng hiện tại…… Nàng không khỏi nhìn Đông Thanh, liền thấy nàngta quỳ gối bên chân Thập Nhất Nương lắc lắc thân mình kinh ngạc nhìnnàng.
Mình xuất hiện, chỉ đổi đến sự kinh ngạc của Đông Thanh……
Nàng giật mình nhìn Đông Thanh. Trong lòng sông cuộn biển gầm, vừabuồn lại vừa giận, lửa giận khắp nơi không có chỗ tiết, tay kéo xiêm yĐào mama bất giác nắm càng chặt, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567967/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.