Đề nghị của Từ Lệnh Nghi làm mọi người trầm mặc.
Chủ ý của hai vị di nương không phải là xuất gia, mà là muốn thoátkhỏi La gia. Chỉ có ra khỏi nhà, trở thành người ngoài, mọi chuyện phàmtrần hết thảy đều sẽ không truy cứu lại. Tu tại gia, cho dù Đại lão giađồng ý, chỉ sợ hai vị di nương cũng sẽ không đồng ý.
La Chấn Hưng lại nói: “Chủ ý này của Hầu Gia thật tốt, đợi ta thương lượng phụ thân thêm.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu, cười nói:” Ta đi thỉnh an nhạc phụ, liền trở về cùng Thập Nhất Nương!”
Bên ngoài đã lên đèn.
Mọi người vội vây quanh Từ Lệnh Nghi đi chỗ Đại lão gia nơi đó, trước mặt Đại lão gia chỉ nói, nghe nói đại thái thái bệnh, cho nên cố ý đếnxem.
Đại lão gia tạ ý tốt của Từ Lệnh Nghi, nói vài câu” Không quantrọng”, muốn lưu Từ Lệnh Nghi ăn cơm, Từ Lệnh Nghi lấy cớ sắc trời quámuộn, nhất định phải đi, Đại lão gia thấy trong nhà rối loạn, cũng không cố gắng lưu, tiễn Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương ra cửa.
Hai người lên xe, bà tử đi cùng xe đột nhiên đưa một cái gói giấy dầu cho Đông Thanh: “Cô nương đưa cho phu nhân bỏ bụng đi!”
Đồ vật nếu không rõ, Đông Thanh nào dám cho Thập Nhất Nương ăn, miễn cưỡng tạ bà tử kia.
Bà tử kia là chuyên đi cùng xe hành tẩu bên ngoài, mắt rất lanh lợi, cười nói:” Cô nương không cần ngại, là Hầu Gia đưa.”
Đông Thanh nghe xong vui vẻ ra mặt đưa Thập Nhất Nương: “Trong lòng Hầu Gia quan tâm đến ngài!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567820/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.