Thập Nhất Nương cũng không biết nên nói như thế nào tốt.
Việc này thật rất khó nói…… Ai buộc thì người đó gỡ!
Nàng vội la lên:” Nếu như vậy, ta đi gặp thái phu nhân. Đợi lát nữa đi theo ngươi về nhà xem một chút.”
Đại phu nhân, lại kéo ống tay áo của nàng:” Ta là sợ ngươi nóng lòng, cho nên đặc biệt đến báo tin cho ngươi. Ngươi còn đang trong tân hôn,lúc này trở về, không tốt lắm……”
Một tháng đầu khi thành thân tân phòng không thể để trống.
Thập Nhất Nương cười nói: “Cũng gần mà, ta đi nhìn xem xong thì về. Chuyện chăm sóc thuốc thang, chỉ sợ phải mệt nhọc đại tẩu.”
” Vốn là phần việc của ta, nói cái gì mệt nhọc với không mệt nhọc.”
Đại phu nhân, cùng Thập Nhất Nương khách khí vài câu, sau đó cùng đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Thái phu nhân ở chỗ Nhị phu nhân còn chưa có trở về.
Hai người lại tìm đến chỗ Nhị phu nhân nơi đó.
Xa xa, có tiếng đàn du dương tươi vui truyền đến.
Đại phu nhân, nghe cước bộ không khỏi một chút.
” Là lộc minh……” Nàng nhìn bậc thang cao cao, nghiêng tai lắng nghe,” Chính trực thỏai mái, xa xôi mà tiêu sái, tiến thoái có độ. Di, cunghuyền có chút nhẹ, vũ huyền lại có chút nặng, thủ pháp giống như khôngphải quá thuần thục.”
Nếu thủ pháp không quá thuần thục, vậy hẳn là là Trinh tỷ nhi luyện cầm.
Hai người chậm rãi đi lên mười bậc thang. Khi đi tới cửa, tiếng đàn dừng lại.
Hổ Phách tiến lên gõ cửa, có nha hoàn con mắt sáng như răng cưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567819/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.