Mười tám tháng giêng, năm Sát Tây. Thích hợp động thổ, tu sửa mồ mả,kén rể, xuất hành, cầu tài, cầu y, kỵ cưới hỏi, tặng quà, ngoại giao, ra riêng, nạp thiếp.
Trời vừa sáng, đại môn (cổng lớn) La phủ đã mở, dẫn đầu là một chiếcxe bát bảo mui phủ ngọc lục bảo gắn tua ngọc trai, đi theo sau là haichiếc xe mui và bánh xe màu chu xa đỏ thẫm, đi cuối cùng là hơn hai mươi chiếc xe mui sơn đen tuyền theo sát. Sau đó, ba tầng hộ vệ che chở,tiếng vó ngựa đắc đắc đắc, tiếng bánh xe chuyển động nhanh như chớp, ồnào náo động chạy trên đường núi hướng về phía đông.
Cả thành Dư Hàng đều bị bừng tỉnh. Cũng có người đi chợ sớm tụm năm tụm ba ở một bên xem náo nhiệt.
” Nhìn kìa, là xe ngựa La gia……”
” Thật sự là khí phái!”
” Vừa qua năm mới, định đi nơi nào thế?”
” Nghe nói phải đi Yến Kinh thăm nữ nhi nữ tế (con dâu)!”
Thập Nhất Nương ngồi ngay ngắn ở trong xe ngựa, không nghe thấy nghịluận bên ngoài, tay kép chặt ở trong ống tay áo, đầu ngón tay nhẹ nhàngquét nhanh trên bảo thạch lạnh như băng lại bóng loáng như mặt gương,trong lòng giống như sóng cuồn cuộn giữa trường giang không thể bìnhtĩnh được.
Đó là một viên lam bảo thạch (ngọc bích) lớn bằng trứng chim bồ câu.
Là buổi tối ngày hôm qua nàng đi chỗ ngũ di nương chào cáo biệt ngũ di nương đưa cho nàng.
” Trong phòng ta tất cả đều là đồ đạc do đại thái thái thưởng, mọithứ đều có trong sổ sách, không thể chạm vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567739/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.