” Có lòng nhân hậu thì có ích lợi gì!” Đại thái thái cười khổ,” Tóm lại không phải do chính mình sinh ……”
Hứa mama muốn nói lại thôi, rốt cuộc cũng không có lên tiếng.
Hai người trầm mặc một lúc lâu sau, đại thái thái thở dài một hơi,củng cố tinh thần bản thân: “Tốt lắm, nói không chừng, là chúng ta sợbóng sợ gió mà thôi! Đợi đếnYến Kinh rồi tính. Đúng rồi, ta cho Ngô Hiếu Toàn chuẩn bị đồ vật này nọ hắn đã chuẩn bị tốt!”
Hứa mama chần chờ một lát, nói:” Tổng cộng chín vạn sáu ngàn bốn trăm lượng bạc.”
Sắc mặt Đại thái thái khẽ biến.
Hứa mama đã vội la lên:”Ta đi xem sổ sách…… Đại lão gia lúc gần đi rút năm vạn lượng bạc mang bên người……”
Không đợi lời nàng nói xong,” Bang” một tiếng, nguyên bản chung trà sứ tam quân tử bị tay đại thái thái đập nát.
Trong lúc nhất thời, bên trong lẫn bên ngoài Chi Vân Quán lặng ngắt không tiếng động.
Hứa mama khóe mắt hồng hồng, vội vàng vén bức rèm phân phó người bênngoài: “Không có việc gì, đại thái lỡ tay đánh vỡ chung trà, các ngươiđem người vào thu thập một chút.”
Đại Mạo đi đến, dùng khăn con phủ lên tay nhặt hết các mảnh vỡ trênmặt đất bỏ vào hộp, sau đó lui xuống lặng yên không một tiếng động.
Trong lúc này, chính phòng Chi Vân Quán vẫn thủy chung im lặng.
” Ai!” Đại thái thái thở dài thấp một hơi,” Tính tình của ta càng ngày càng tệ.”
” Nê Bồ Tát cũng còn có ba phần hoang dã?” Hứa mama cười nói,” Huống chi lần này là Đại lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1567738/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.