“Lạc Khắc đâu! Bảo nó lăn ra đây cho ta——”
Tiếng rống giận giận dữ vang lên trên không bộ lạc thú nhân, tựa như một tia sấm hạ xuống, ầm ầm chấn động làm mọi người trở tay không kịp.
Khóe mắt Uy Tạp Đặc nhịn không được run rẩy vài cái, đối mặt với người bằng hữu đang phẫn nộ, phụ thân của An——Mục Pháp Sa, hắn thực sự không biết mở miệng thế nào.
Hai nhóc con chết tiệt kia, chuồn nhanh thật!
“An đâu? Cũng lăn ra đây cho ta——”
Tiếng rít gào bắt đầu thăng cấp, nhìn bộ dáng hung tợn của thú nhân rất có tư thế nếu không tìm thấy người sẽ phá hủy cả bộ lạc.
“Mục Pháp Sa… bọn nó không có trong bộ lạc.”
Uy Tạp Đặc đỡ thái dương, bất đắc dĩ mở miệng.
“Ngươi nói cái gì! Bọn nó đi tới chỗ chết tiệt nào——”
Thú nhân túm lấy áo bằng hữu, tức sùi bọt mép, hai mắt đỏ bừng, cho dù không biến hóa thành hình thú nhưng bộ dáng của y giờ phút này không khác biệt gì một con sư tử đang cuồng nộ.
“Ngươi bình tĩnh chút coi…”
“Ngươi bảo ta làm thế nào bình tĩnh! Lạc Khắc, cái tên xú tiểu tử kia——nó cư nhiên dám——”
“Sự việc cũng xảy ra rồi, ngươi tức giận có làm được gì, bình tĩnh chút nghe ta nói…”
“Còn nói cái gì! Ta phải lột da tên nhóc đó!”
“Mục Pháp Sa, ngươi…”
“Rống——tên xú tiểu tử kia, đừng để ta bắt được, nếu không——”
“Mục Pháp Sa, ngươi đủ chưa!” Địch Đặc tức giận kéo bầu bạn, nén giận trừng mắt lườm đối phương: “Ngươi dọa đứa nhỏ.”
Đứa nhỏ? Đứa nhỏ gì ở đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540233/quyen-8-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.