“Ầm bịch——” Một tiếng vang lớn qua đi, thân hình cao lớn của Ngang ngã ầm xuống đất, làm căn nhà gỗ cũng run lên.
Đề Khắc Tư thở ra, lau mồ hôi trên đầu, trên mặt không có chút áy náy vì vừa ‘đánh lén’ bạn tốt. Selair bớt chút thời gian bắn một ánh mắt tán thưởng qua bầu bạn, rất nhanh sau đó lại tập trung lực chú ý lên người Arcelor.
Sau mười tháng mọi người lo lắng chờ mong, bảo bảo của Ngang cùng Arcelor rốt cuộc cũng muốn chào đời. Bé con lúc còn trong bụng mẫu thân đã làm không ít người quan tâm, hiện giờ lúc chào đời cũng chọn không đúng thời điểm, ầm một phát làm nhóm người lớn trở tay không kịp. Thời gian giống cái mang thai bình thường là tám tháng, nhưng tiểu Al ở trong cơ thể mẫu thân tới gần mười tháng.
“Ngô…” Arcelor nằm trên giường, cơn đau bụng càng lúc càng dồn dập. Tiếng rên rỉ của cậu dần dần không thể kiềm chế, thở dốc cũng càng lợi hại—— đau chết cậu, vì cái gì sinh đứa nhỏ lại đau như vậy! Nếu có thể, cậu thật hi vọng Ngang cũng nếm thử chút tư vị thống khổ này!
Dư quang ánh mắt liếc qua bầu bạn đã chết ngất, Arcelor thật muốn xông lên đấm cho đối phương mấy quyền! Người này thật sung sướng, ngất đi liền xong chuyện, cái gì cũng không cần lo lắng, lưu lại mình cậu đau đến chết đi sống lại.
Bất quá giận thì giận nhưng Arcelor vẫn thực cảm kích Đề Khắc Tư trong thời khắc mấu chốt đánh ngất Ngang—— thú nhân mất đi lý trí quả thực không thể thuyết phục!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540216/quyen-7-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.