Sau khi vào thu, thời tiết dần dần trở lạnh, gió thổi quất vào mặt mang theo chút hơi lạnh mong manh.
Bộ lạc mới thuận lợi xây dựng xong trước khi mùa đông giá rét ập tới, tộc nhân còn chưa kịp thở phào đã phải bận rộn tiến hành công việc dự trữ thức ăn chuẩn bị nghênh đón mùa đông.
Chuẩn bị thức ăn cho mùa đông là việc quan trọng hàng đầu của bộ lạc thú nhân. Huống chi năm nay còn là lần đầu tiên bộ tộc khuê báo đón mùa đông trên núi, khí hậu trên núi rét lạnh hơn rất nhiều, lại càng không thể sơ xuất chút nào.
Khoảng thời gian này, Nặc Á rõ ràng trở nên trầm hơn, tươi cười cũng ít hơn rất nhiều, thường xuyên đừng ngẩn người nhìn về phía rừng rậm ngây ngốc cả ngày. Bọn Tát Khắc đều nhìn hết vào mắt, trừ bỏ thở dài cùng lắc đầu, bọn họ cũng không có cách nào, không biết nên làm gì để khuyên can Nặc Á.
Sâm làm tộc trưởng, khoảng thời gian trước khi mùa đông ập tới hắn bận rộn hơn bình thường gấp trăm lần, nhưng vẫn cố hết sức dành chút thời gian, mỗi ngày đều đến thăm Nặc Á.
“Đây là da hồ ta săn được hôm nay, ta mang tới cho ngươi.” Sâm vào nhà liền lên tiếng chào hỏi, buông tấm lông hồ mềm mại màu nâu xuống: “Tiểu gia khỏa lớn rất nhanh, cũng sắp tới mùa đông rồi, ngươi làm nhiều quần áo cho nó một chút.”
“Cám ơn Sâm, lại làm phiền ngươi.” Nặc Á nhìn da hồ, là một khối lớn, rất hiếm thấy, quả nhiên tiểu Lạc trong bộ lạc luôn được yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540164/quyen-6-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.