“Đi! Theo ta trở về!”
Arthur không hỏi nữa kéo tiểu hùng. Tay hắn cầm chặt cổ tay đối phương, lực đạo quá lớn làm xương cốt Panda rung động răng rắc. Cậu đau tới ứa mồ hôi lạnh, nhưng ráng nhịn không dám phát ra tiếng kêu nào.
Dọc theo đường đi thực cấp bách, Panda chưa từng thấy bộ dáng này của Arthur. Cứ vài giây hắn sẽ quay đầu lại, dùng ánh mắt thực khó hình dung nhìn Panda– tràn ngập bất an, còn có một chút hối hận.
“Ta……” Arthur tỉnh táo lại không biết nên mở miệng thế nào. Hắn thực không muốn dọa tiểu hùng, chính là gần 3 tháng nay tình tự hắn vẫn luôn không thể khống chế.
Sự tình đã vượt khỏi phạm vi hắn dự đoán, Arthur không muốn tiểu hùng e sợ mình, loại ánh mắt hoảng sợ khiếp đảm này làm trái tim hắn co rút đau đớn……
Cuối cùng, Panda vẫn bị mang về sơn động hồ tộc tạm cư ngụ. Mọi người kinh ngạc cùng tò mò, làm tiểu hùng thực mất tự nhiên. Cậu cố gắng cúi thấp đầu, nhưng vành tai tròn tròn màu đen khác biệt hồ tộc cho dù dấu thế nào cũng không xong.
“Lại đây.” Arthur kéo tiểu hùng, áp cậu vào vách hang. Thân hình cao lớn của hắn chắn trước người Panda, cũng thay cậu chắn đi không ít ánh mắt tò mò.
Thở một hơi thật dài, Arthur ôm chặt cơ thể ấm áp trong lòng– ba tháng, tiểu hùng của hắn rốt cuộc cũng quay lại! Không bao giờ buông ra nữa! Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, hắn không bao giờ để Panda rời khỏi tầm mắt mình nữa!
“Arthur…… thả, buông…… rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540109/quyen-5-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.