Khu rừng vào sáng sớm, đám sương dần dần tản đi.
Thú nhân cao lớn đi trước dẫn đường, xung quanh một mảnh xanh ngắt, tiếng nước róc rách ẩn ẩn từ phương xa truyền tới.
“Arthur, ngươi có thể tìm ra Trúc Tử không?”
Thú nhân gật gật đầu, thấy vẻ mặt hoang mang của Panda, liền mỉm cười lấy mảnh thủy tinh trước ngực: “Cái này và viên thủy tinh của Aggreko là một đôi, nó sẽ mang ta tới chỗ Trúc Tử.”
Hắn nói vậy Panda lúc này mới nhớ Aggreko từng đưa viên thủy tinh của mình cho Trúc Tử: “Đây là thứ gì? Thần kì như vậy sao?”
“Nói tới thì dài lắm, bất quá ta có thể nói một chút để ngươi hiểu, viên thủy tinh này có sức mạnh thần kì, là báu vật vô cùng trân quý tổ tiên lưu lại cho bộ lạc của chúng ta.” Arthur nháy mắt, nhét thủy tinh vào tay tiểu hùng, phóng khoáng nói: “Tặng cho ngươi.”
Panda thật cẩn thận cầm lấy viên thủy tinh tinh xảo, tinh thể trong suốt còn mang theo nhiệt độ cơ thể của thú nhân, dưới ánh mặt trời lấp lánh phản xạ đủ màu.
“Ta không thể lấy.” Cậu thưởng thức viên thủy tinh xinh đẹp một hồi, cuối trùng trả lại cho Arthur: “Rất quý.”
“Không sao, trong bộ lạc còn.” Biểu tình Arthur mặc dù ôn hòa, nhưng khẩu khí cường ngạnh không cho phép tiểu hùng nói không. Hắn cười tủm tỉm cầm viên thủy tinh, đeo lên cổ tiểu hùng. Dù sao thứ này trong thánh địa còn rất nhiều, một bó to, có thứ này hắn tiện tìm Panda của mình hơn.
“Đi thôi, sắp tới rồi.”
“A?”
“Chính là nơi này.” Trút bỏ nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540078/quyen-5-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.