‘Tí tách!” Sương sớm lạnh lẽo bất ngờ rơi xuống cần cổ trắng nõn làm ưng nhân đang say ngủ rùng mình một cái.
Đôi ngươi xám tro chậm rãi hé mở, trước mắt là một mảnh trắng xóa, khu rừng tràn ngập hơi sương, nhè nhẹ phiêu đãng; từng tia nắng sớm chiếu xuyên qua những đám mây xi một tầng màu vàng rực rở trên khu rừng nguyên thủy bát ngát.
Vừa khẽ động muốn đứng dậy thì phát hiện cơ thể mình bị một lớn một nhỏ quấn chặt. Bàn tay to của thú nhân bá đạo ôm chặt thắt lưng cậu, còn đầu cậu không biết tự khi nào đã tựa vào lồng ngực Ngang. Tiếng hít thở dài mà trầm ổn của Ngang, lồng ngực theo quy luật phập phồng. So ra thì bé con bên dưới có vẻ khá hổn loạn, bất quá trên gương mặt tiểu mãnh sư tràn ngập vui sướng cùng thỏa mãn, có vẻ mơ thấy mộng đẹp.
“Tí tách!” Lại một giọt sương lạnh rơi trúng gáy cổ. Arcelor ngầng đầu, thấy bọt nước long lanh đang tụ trên đỉnh đầu. Cậu cử động muốn đẩy Ngang ra nhưng không ngờ khí lực thú nhân quá lờn, lúc ngủ vẫn ôm chặt mình không thể động đậy.
Mắt thấy giọt nước lại sắp nhiễu xuống, Arcelor lại càng dùng sức đẩy Ngang, thú nhân hơi nghiêng người, than thở một câu ‘đừng ồn’, hai tay lại càng siết chặt hơn, ngay cả chân cũng quấn lấy người cậu. Hành động này của Ngang suýt chút nữa làm tiểu mãnh sư trong lòng Arcelor rớt xuống. Bé con ‘ô ô’ kháng nghị, sau đó trở mình ôm lấy chân Ngang tiếp tục ngủ.
“Tí tách!”
──Acelor dùng sức lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540060/quyen-4-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.