Nắng như lửa đốt, đại địa hệt như một cái lồng hấp, nóng tới mức làm người ta thở không nỗi.
Arcelor mang Keruier một đường đi xuống phía nam, rất nhanh liền rời khỏi địa giới phương bắc.
“Là con suối!”
Keruier ké ra gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ánh mắt tràn ngập khát vọng với nước. Nhưng cậu bé cũng không lập tức chạy về phía dòng suối tươi mát mà đưa ánh mắt chờ mong nhìn Arcelor.
Từ lần trước vội vàng lao vào dòng sông suýt chút nữa thành thức ăn cho cá xấu tới giờ, Keruier không dám tự tiện hành động nữa, làm cái gì cũng phải hỏi ý Arcelor trước. Đối với nhân ngư vô cùng khao khát nước mà nói, phải chờ đợi như vậy thực là không dễ dàng.
“Ta xuống nước được không?”
Xác định xung quanh không có gì nguy hiểm Arcelor mới nhẹ nhàng gật đầu.
Tiểu nhân ngư cao hứng hoan hô một tiếng, vội vàng nhảy vào trong nước, ‘ầm’ một tiếng một trận bọt nước văng tung tóe làm mớ cá nhỏ trong dòng suối hoảng sợ bơi tán loạn.
Arcelor không thấy tình huống có gì bất thường liền đi vào rừng kiếm chút củi, trên đường cậu còn bắt được một con thỏ béo trắng ngây ngốc chỉ biết chạy thẳng một đường.
Đã tới bữa trưa, Arcelor xách con thỏ run rẩy lên, cảm thấy khá nặng.
“Đây là cái gì?”
Keruier rất ít khi rời khỏi bộ lạc ưng nhân, hiển nhiên không biết tới tiểu động vật lông mượt với đôi tai thật dài này.
“Cơm trưa.”
Arcelor lưu loát làm khung nướng, xách lỗ tai con thỏ lên định ra tay.
“Đừng!”
Keruier vội vàng đoạt lấy con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540049/quyen-4-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.