Gương mặt Arcelor trắng bệt, ánh mắt xám tro tràn ngập khó tin.
“Ngươi nói….. cái gì?” Cậu mang đứa nhỏ của Ngang, điều này sao có thể!
“Arcelor……..”
“Ngươi nói ta mang đứa nhỏ của y──điều đó không có khả năng!”
Phẫn nộ chỉ vào thú nhân ngã trên mặt đất không gượng dậy nỗi, cơ thể Arcelor bắt đầu run rẩy vì phẫn nộ cùng kích động.
“Ta không tin, ta không tin!” Đây không phải sự thật, tất cả mọi người đang lừa cậu!
“Arcelor, thực xin lỗi, ta nên sớm nói cho ngươi biết sự thật……”
“Không cần! Không cần── không cần!” Cậu lắc mạnh đầu, thế giới trước mắt không ngừng vặn vẹo, lồng ngực cũng bắt đầu đau đớn kịch liệt.
Nhìn thấy mụ mụ ở đối diện định ôm lấy cậu, nghe tiếng ba ba kích động la lên, biểu tình Arcelor hoàn toàn mờ mịt. Đột nhiên, đau đớn như xé toạt từ lòng bàn tay truyền ra, cùi đầu, máu tươi đã thấm ướt bàn tay trắng nõn, nhiễm đỏ mảnh đất dưới chân.
Arcelor không biết cảm giác đau đớn từ vết thương trong bàn tay hay là trái tim mình…..
“Không có khả năng, ta không tin!” Cậu phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, lớn tiếng quát.
“Đừng như vậy……” Nghe thấy tiếng gầm lên làm người ta đau lòng, trái tim Liên Hoa mãnh liệt co rút, tiến tới ôm lấy tiểu ưng đã sắp hỏng mất.
“Tha thứ cho ta, đều là ta không tốt…….” Hiện tại cậu thực sự hối hận, nếu sớm nói cho Arcelor biết, hoặc là không cần nhất thời xúc động mà nói toạt ra hết, sự tình có lẽ còn──
“Ta thực ngốc, ta nghĩ chỉ cần cố gắng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540048/quyen-4-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.