“Selair, ở có quen không?” Theo một tiếng cười sang sảng, Arcelor bước nhanh vào nhà gỗ nhỏ xinh đẹp, trên vai còn một con chim mỏ dài đang lắc lư lắc lư.
Selair chống người ngồi dậy khỏi giường có chút mệt mỏi. Gương mặt cậu có chút đỏ ửng không tự nhiên, ho nhẹ vài tiếng, giọng có chút khàn.
“Ngươi không khỏe sao?” Arcelor vội vàng chạy tới bên người cậu, chú chim non trên vai đứng không vững ngã vào lòng Selair ‘chiêm chiếp’ phát ra tiếng kháng nghị.
“Đây là gì?” Selair nâng bé con trong lòng lên, đối phương cũng không sợ hãi, thân thiết mổ đầu ngón tay cậu.
“Đây là điểu long mới sinh ra không lâu.” Arcelor vừa nói vừa đùa nghịch chim non: “Ta sợ ngươi một mình tịch mịch nên cố ý tìm bé con này tới chơi với ngươi.”
“Thế nào, thích không?”
“Ưm.”
Selair mỉm cười gật đầu, bé con nhào tới cọ cọ mái tóc hai bên má cậu. Chỉ chốc lát sau chỉ thấy cậu thở nhẹ hơi nhíu mi, bất đắc dĩ cứu sợi tóc thoát ra khỏi miệng tiểu điểu long nghịch ngợm.
“Ta nghe nói……. cái kia.” Arcelor húng hắng giọng, cận thận quan sát sắc mặt đối phương sau đó mới mở miệng.
“Ngươi thực sự quyết định như vậy?”
“Đúng vậy, ta không muốn kéo dài nữa.” Selair cúi đầu trầm tư. Cậu hẹn với Liên Hoa hôm nay sẽ bỏ đứa nhỏ này, sau đó cậu có thể trở về bộ lạc bắt đầu một cuộc sống mới.
“Chính là, cơ thể của ngươi……….”
“Ta không sao, đại khái là mấy hôm trước ngủ không tốt.” Selair thản nhiên nói, trong mắt lộ ra kiên quyết dù là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540041/quyen-4-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.