Địch Đặc lúc này trùng hợp đi ngang qua cổng bộ lạc, lúc đầu nghe thấy tiếng cười khanh khách của Tiểu Miêu còn tưởng mình thấy ảo giác.
Lúc Tiểu Miêu cười hì hì đứng ngay trước mặt, Địch Đặc mới biết── Tiểu Miêu thực sự đã quay lại.
Đầu tiên hắn tiến tới hung hăng chà đạp hai gò má Tiểu Miêu, sau đó làm mặt nghiêm túc, với trách nhiệm là y sư túm lấy Tiểu Miêu kiểm tra; lại bị Á Luân Đặc kéo lại.
“Địch Đặc, từ từ đã, chúng ta còn dẫn theo người khác trở về.”
“Nga? Ai a── ”
Địch Đặc quay đầu nhìn ra phía sau Á Luân Đặc──
Chỉ thấy một nam thử thân hình thon dài, mỉm cười đứng ở cổng vào bộ lạc. Mà bên cạnh, là một cự thú hoàng kim tư thế oai hùng mạnh mẽ vô cùng quen thuộc.
Mục Pháp Sa?!
Thấy hai người này thân mật tựa vào nhau, Địch Đặc tức giận, ánh mắt tối sầm xuống.
Hắn xắn tay áo, bước dài tới trước: “Ngươi hay lắm Mục Pháp Sa, cư nhiên dám──”
Còn chưa đi tới trước mặt ‘Mục Pháp Sa’, cự thú trước mắt đã thong thả biến về hình người, đứng dậy.
Phản ứng đầu tiên của Địch Đặc là nhíu mày, sau đó có chút hoang mang, dường như…… không phải Mục Pháp Sa a……đồng dạng là đôi mắt dị sắc một kim một lục, thiếu đi chút tàn bạo của Mục Pháp Sa; gương mặt nghiêm nghị cùng bộ dáng cũng không khác mấy, đường cong có chút nhu hòa hơn….. đây là ‘người khác’ mà Á Luân Đặc nói sao? Vì sao lại giống Mục Pháp Sa tới vậy?
Một tia điện lưu lủi thẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1539996/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.