Thật vất vả mới rời khỏi lãnh địa của đám cá sấu đầm lầy, ba người quần áo ướt át dính bết vào người, chật vật không chịu nỗi.
Lam Tát Tư cũng không biến về hình người, tìm được một nơi qua đêm, trực tiếp ngoạm lấy Tiểu Miêu cùng Lai Nhân phóng lên một cây đại thụ.
Tiểu Miêu gom chút lá khô ở phụ cận để nhóm lửa, đương nhiên không quên bỏ loại cỏ màu tím kia vào. Lai Nhân đặt quần áo ướt bên cạnh đống lửa hong khô, đồng thời lấy một ít thảo dược ra băng bó cho Lam Tát Tư.
Sau đó Lam Tát Tư hưng phấn thong thả đi qua đi lại bên đống lửa: thật sự rất giống Mục Pháp Sa nga, tuy rằng cậu chỉ được nhìn thấy hình thú của Mục Pháp Sa một lần ở khá xa. Nếu nói trước kia cậu vẫn không xác định, như vậy lúc này nhìn thấy hình thú của Lam Tát Tư, Tiểu Miêu dám khẳng định 90%──Mục Pháp Sa cùng Lam Tát Tư nhất định có quan hệ!
“Lam Tát Tư không biến trở về sao?”
Tiểu Miêu quay đầu, tò mò hỏi Lai Nhân, tuy rằng biết đó là Lam Tát Tư, nhưng một cự thú khổng lồ như vậy lờn vờn trước mặt, vẫn mang tới áp lực không nhỏ a.
Lai Nhân đổi quần áo sạch sẽ, quay lại mỉm cười với Tiểu Miêu: “Thú nhân sau khi bị thương thường bảo trì hình thái dã thú, như vậy miệng vết thương khép lại nhanh hơn.”
“Nga, hóa ra là vậy…..”
Tiểu Miêu gật đầu, đột nhiên nhớ tới gì đó, ánh mắt quả hạnh đột nhiên sáng ngời, tràn ngập hưng phấn. Cậu đứng dậy cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1539995/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.