Làm ‘người rãnh rỗi’ suốt một thời gian dài làm Khải Ân buồn chán muốn chết, định tìm chút việc trong bộ lạc làm. Tản bộ một đường đến đầu thôn, Khải Ân gặp Mặc Lợi Nhi cùng vài thú nhân hình người, Mễ Gia cùng Tiểu Khải Ân cũng ở đó. Bắt chuyện một chút mới biết bọn họ định đi ra ngoài rừng ở gần bụi gai hái chút dã quả làm gia vị. Khải Ân vô cùng thích thú muốn gia nhập bọn họ, Mễ Gia nghĩ không có nguy hiểm gì nên đồng ý.
Đoàn người xuyên qua hàng rào gai chắn bên ngoài bộ lạc, phụ cận bụi gai có rất nhiều cây cổ thụ cao chót vót. Mặc Lợi Nhi chỉ vào những quả nhỏ màu vàng mọc trên mặt đất chỉ cho Khải Ân nó là quả ba ba bọn họ muốn hái, nghiền nó thành một phấn rắc lên thức ăn sẽ gia tăng hương vị.
Mễ Gia cùng những người khác thuần thục thu thập quả ba ba vào những cái rổ nhỏ đã chuẩn bị trước. Khải Ân cũng thử thu thập, chỉ chốc lát sau thắt lưng cùng xương sống đã đau nhức, bụng đã 8 tháng quả nhiên không thể làm được nhiều việc a. Mễ Gia cười bảo Khải Ân ngồi một bên nghỉ ngơi. Tiểu Khải Ân tò mò chạy tới, quơ quơ cánh tay ngắn cũn bé xíu muốn sờ bụng Khải Ân.
“Ân ân~ ân ân~”
Khải Ân mỉm cười ôm bé ngồi trên đùi mình, Tiểu Khải Ân nhu thuận dán vào bụng Khải Ân lắng nghe động tĩnh của cục cưng. Cảm giác được tiểu bảo bảo chuyển động Tiểu Khải Ân lập tức vui sướng hoa tay múa chân.
“Ân ân~
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1539951/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.