“Này là sao?” 
Vào là một trung niên nam tử tuấn mỹ. Người này trừng to mắt, nhìn Khải Ân vẻ mặt suy yếu đang chế trụ Mặc Lợi Nhi có điểm không hiểu được tình huống hiện tại cho lắm. Theo sát trung niên nam tử đi vào là một thú nhân cao lớn, hắn nhìn thấy Mặc Lợi Nhi bị Khải Ân chế trụ thì phẫn nộ phát ra tiếng rít gào. Khải Ân ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, trong nháy mắt thú nhân đã tiến sát tới trước mặt sau đó quăng mình lên vách tường….. Đau quá, miệng vết thương mới vừa khép lại phỏng chừng lại tét ra rồi. Khải Ân chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất mà thở hổn hển. Thú nhân vẫn như cũ còn chưa nguôi giận. Tóm lấy Khải Ân, bóp chặt cổ họng cậu. 
“Khảm! Dừng tay! Ngươi nghĩ muốn làm gì người bệnh của ta vậy!” Mặc Lợi Nhi vừa tức vừa giận nhào tới, đánh lên cánh tay cường tráng của thú nhân muốn hắn thả Khải Ân ra. 
“Hắn muốn hại ngươi! !” Thú nhân tên Khảm hai mắt tức giận mà đỏ bừng: “Ngươi cư nhiên muốn ta buông tha hắn! !” 
“Buông tay, ngươi là tên thô lỗ hỗn đản! Hắn không có hại ta, hắn là người bệnh của ta!” 
“Không, ta phải làm thịt hắn!” 
“Ngươi ngươi! Ngươi tức chết ta!” Mặc Lợi Nhi vừa vội vừa giận, ôm lấy cánh tay thú nhân muốn vặn bung ra lại bất đắc dĩ vì sức lực của mình trong mắt đối phương căn bản chỉ giống như một con mạc khả đang gãi ngứa. 
“Khảm, nếu ngươi không buông hắn ra, ta liền vĩnh viễn—— vĩnh viễn không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1539922/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.