Trong lúc vô tình bước chân anh đã bắt đầu đi chuyển, đi đến bên cạnh Đường Ninh.
"Thơm ghê..." Mắt anh híp lại, gương mặt tuấn tú tuyệt trần mang theo một nét say mê, một dáng vẻ bị thịt nướng làm lung lay khiến Đường Ninh nhịn không được bật cười.
Do thịt cắt rất mỏng nên rất nhanh đã chín.
Đường Ninh lấy ra, gỡ một miếng đưa lên trước mặt Angus: "Anh nếm thử đi!"
Angus nhìn miếng thịt nướng vàng óng ánh, trong mắt vẫn mang theo chút do dự: "Thật sự chúng ngon hơn thịt tươi sao? Nhìn chúng hình như khô quá..."
"Thịt tơi vừa tanh lại chát làm sao ăn ngon được? Tôi nói cho anh biết tại vì nơi này không có gia vị chứ không cho thêm chút muối vào, thì thịt sẽ ngoan hơn!"
Đường Ninh nhìn anh còn do dự không ăn, thịt cũng sắp nguội rồi, cô cầm lấy miếng thịt trong tay của anh nhét vào trong miệng đối phương.
Angus ngây ra một giây, mùi vị thịt tản ra trong miệng, vô cùng thêm, anh nhanh chóng nhai mấy đợt, nước thịt từ đó tràn ra làm mắt anh cũng đầy ngạc nhiên.
Anh nắm lấy tay nhỏ của Đường Ninh: "Ăn ngon thật đấy!"
"Phái thế chứ!" Đường Ninh nở nụ cười trêu đùa với gương mặt nhỏ dễ thương, rút tay nhỏ từ lòng bàn tay anh ra mau chóng ăn hai miếng thịt vào bụng.
"Ợ..." Cô kêu lên một tiếng ợ thỏa mãn, duỗi thẳng chân ở dưới đất, đột nhiên cô lại cảm thấy đời người rất đơn giản, ăn no ngủ ấm là được rồi.
Huống chi bây giờ người ngồi bên cạnh của cô lớn lên rất đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-hung-manh-nhat-vo-ve-sinh-con/918685/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.