Ngón tay thon dài của Đông Hoàng, chậm rãi di chuyển xoay chọc, trêu trọc thần chí còn ít ỏi của Trầm Lăng.
Máu long thú bá đạo dữ dội, Trầm Lăng có thể kiên trì đến bây gio, cũng khiến Đông Hoàng kinh ngạc không thôi.
“Ha ha, còn muốn chống cự sao? Lăng! Ngươi ra sức như vậy, sẽ chỉ làm ta càng thêm hưng phấn thôi.”
“Ân a…… ngươi! Không… Ngươi để tay ở chỗ nào a?”
“để ở chỗ nào? Lăng còn không hiểu sao? Từ giờ chở đi ta sẽ cho ngươi sự vui sướng ngươi chưa từng có, cho ngươi phi thường khoái hoạt!”
Thân hình to lớn cường ngạnh xâm nhập giữa hai chân Trầm Lăng, bụng ái muội cọ xát.
Cảm nhận được cảm giác nơi tiếp xúc kết hợp chặt chẽ với nhau, ngọn lửa nóng ở chỗ kia tăng vọt, con ngươi đen ẩn ẩn những tia sáng vàng, loé ra nhiều điểm sáng, mùi vị nam tính càng lúc càng toả ra dày đặc, hô hấp thô suyễn gần bên tai, thân hình Trầm Lăng vặn vẹo, chết tiệt dù có phải làm, hắn cũng muốn ở mặt trên.
“Đông Hoàng, đầu óc ngươi có bệnh sao? Lão tử là nam nhân, ngươi coi, loại sự tình này không phải nên tìm nữ nhân làm sao?” (anh chính là nữ nhân a)
“Này thôi! Ngươi là nam nhân……. cứ nhìn sẽ biết.”
Cùng lúc dứt lời, đầu ngón tay của Đông Hoàng trong chớp mắt miêu tả lồng ngực Trầm Lăng, đi tới nơi mềm mại đang nổi lên kia, nhẹ nhàng mà búng một cái.
“Ngô ngô…”
“Ta không biết cái gọi là nữ nhân kia là gì? Bất quá, làm sự tình này đối với ngươi, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-luyen-sung/1348267/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.