Biệt thự trong khoảng thời gian không có người ở dây leo lên mọc xung quanh tường nhà đem lại cảm giác lạnh lẽo.
Tuy vậy, khóm hoa cúc mặc dù không được chăm sóc nhưng vẫn đua nhau hé nở, tạo thành một mảng vàng tươi trong sân vườn. Dây hoa leo bám chặt lên những thân cây cổ thụ cao lớn, những bông hoa hồng vàng cũng không vì thế mà kém sắc, óng lên một màu vàng rực ở góc vườn, những chú chim ríu rít gọ nhau, tự do bay lượn.
Sân vườn cũng không có nhiều lá cây rụng, có thể A Tống và Đại Miêu đã qua đây dọn dẹp, không để khu vườn trở thành địa bàn cư trú của lũ chim. Nhìn cỏ cây trong vườn xanh ngắt, những ngày ở thành phố Y, xung quanh đều là người của Trình Thiên, không thể tự do đi lại, Tiết Đồng cảm thấy quãng thời gian ấy thật tẻ nhạt.
Đồ ăn trong tủ lạnh cũng được thay mới toàn bộ, rau thịt đều tươi mới. Tiết Đồng cảm thấy đau đầu, ở khách sạn cần gì cũng có người phục vụ, không phải đích thân mình làm, nay trở về biệt thự, tin chắc phải dọn dẹp vài ngày mới có thể sạch sẽ. Tiết Đồng có chút lười biếng.
Đồ đạc mang về biệt thự đa số là của Tiết Đồng, Long Trạch giúp cô mang về phòng ngủ, đến chỗ rẽ cô thấy Long Trạch vào nhầm phòng, vội vàng nhắc nhở: “ Bên kia, phòng của em bên kia!.”
“ Không phải em ngủ cùng với anh sao?.” Long Trạch khó hiểu, cũng không đợi cô trả lời, nói tiếp: “ Phòng của anh khá lớn, ở chung đi.”
Long Trạch đem đồ đạc của Tiết Đồng về phòng của mình, đặt ở sàn nhà nói: “ Em xem qua đồ đạc, cần gì thì để ở phòng anh, còn không đem chuyển sang phòng khác.”
Tiết Đồng không nói gì, bắt đầu đem quần áo từ trong vali cất vào tủ, Long Trạch không giống như trước, chỉ ngồi một chỗ quan sát cô làm việc, hắn cũng bắt tay vào dọn dẹp phòng ốc, gỡ bỏ ga giường cũ, chạy tới phòng khác tìm mấy bộ ga giường mới, ôm tới chỗ Tiết Đồng hỏi: “ Em thích màu nào?.”
Tiết Đồng chỉ vào ga giường có in hoa bách hợp, Long Trạch liền bỏ những bộ khác lên trên ghế, vừa thay ga giường, vừa hỏi cô: “ Em có thể bày trí phòng ngủ theo ý mình, như nào anh cũng đều thích. Trời cũng không còn sớm, hôm nay không cần phải dọn dẹp, thời gian còn dài để sau này làm dần. Anh không thích người khác tới đây cho nên mới không kêu người dọn dẹp, phòng ngủ vẫn là tự tay mình sửa sang lại.”
“Uhm, dù sao hôm nay cũng không có việc gì khác.” Tiết Đồng trả lời, ở trên thuyền hai người ăn cơm trưa xong mới về đảo, nên bữa trưa nay cô không phải xuống bếp.
Thay xong ga giường, Long Trạch kéo tay cô: “ Không phải em có thói quen ngủ trưa? Ngủ trước đi, dậy rồi làm tiếp.”
“ Vậy còn anh?.”
“Anh đi cọ rửa bể bơi, em ngủ trước đi.”
Tiết Đồng tranh thủ thời gian, thay quần áo ngủ xong liền nằm lên giường ngủ trưa. Giường ngủ của Long Trạch vô cùng mềm mại thoải mái, ngủ rất dễ chịu.
Lần này trở về đảo, Long Trạch chăm chỉ lên rất nhiều, thời gian Tiết Đồng lau dọn thì hắn đem máy hút bụi đi dọn khắp phòng, cô giặt quần áo thì chủ động giúp cô đem phơi, không còn coi cô là người giúp việc của mình.
Tiết Đồng tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa nhưng vẫn không rời giường, Long Trạch đẩy cửa nhẹ nhàng bước tới mép giường, nói bâng quơ: “ Hai người bên ngoài, anh đã dạy dỗ lại.”
Tiết Đồng không biết hắn nói ‘ dạy dỗ ‘ là ở trình độ như thế nào, cô cũng không có hứng thú quan tâm, khẽ “ Uhm” một tiếng.
Long Trạch gọi A Tống và Đại Miêu ở lại chờ hắn, dù sao hai người này vẫn còn phải ở trên đảo để tiện cho hắn sai vặt cũng không nên quá tay. Lần này, Long Trạch cũng không giống với lần tức giận với Liễu Lị, chỉ là cảnh cáo vài câu rồi cho về. Đánh người cũng không phải là chuyện hay ho, Long Trạch cởi quần áo chuẩn bị nằm lên giường.
Tiết Đồng vội vàng đứng lên: “ Không nên ở mãi trong phòng, chúng ta đi phơi nắng.”
Long Trạch không để ý tới Tiết Đồng, vẫn tiếp tục cởi quần áo.
Tiết Đồng nhanh chân bước xuống giường, đi tới tủ quần áo, tay còn chưa chạm tới cánh tủ đã bị tóm lại, cái đuôi mềm mại của Long Trạch vòng qua thắt lưng của cô cuốn lấy, muốn giãy dụa cũng không được.
Long Trạch chậm rãi nâng Tiết Đồng trở lại giường, hắn không nhịn được cười, đặt cô lên trên giường: “ Sao lại trốn? Mặt trời ngày nào cũng mọc, lúc khác phơi nắng cũng được.”
Tiết Đồng bị hắn cuốn chặt như vậy, lấy tay đẩy đuôi của Long Trạch ra, chân đạp loạn xạ: “ Buông ra, không có việc gì đừng tùy tiện cuốn lấy em.”
Long Trạch chậm rãi lướt đến gần cô hơn, từ trên cao nhìn xuống cô, một bàn tay để ở eo Tiết Đồng: “ Anh thích cuốn lấy em, mấy hôm trước em không được khỏe, bây giờ chúng ta có thân thiết một chút được không?.”
“ Không cần.” Nhớ lại lần trước cùng cái đuôi dài của hắn dây dưa triền miền, khuôn mặt Tiết Đồng liền đỏ ửng, cô quay một sang một bên: “ Buông ra, em …”
Lời chưa nói ra đã bị hắn nuốt vào bụng, Long Trạch ngăn chặn miệng của Tiết Đồng lại, đưa tay nâng gáy cô lên, đầu lưỡi tiến quân thần tốc vào trong khoang miệng của Tiết Đồng, cái lưỡi thơm tho ấm áp của cô như đang câu dẫn hắn, Long Trạch không nhịn được ra sức càn quét mọi ngóc ngách trong miệng Tiết Đồng, hút cạn mật ngọt hấp dẫn ấy.
Tiết Đồng bật ra những tiếng rên rỉ, cảm giác như cô vẫn còn cự tuyệt hắn, Long Trạch hơi ra sức khiến cô không thể động đậy, môi lưỡi giằng co không dứt, toàn thân giống như đang nhen lên ngọn lửa tình dục. Không đem cô hòa tan vào trong thân thể của mình, hắn sao có thể thỏa mãn.
Cái đuôi đang cuốn chặt lấy cô không chịu an phận, bắt đầu chuyển xuống dưới luồn vào giữa đôi chân thon dài của Tiết Đồng, du ngoạn trên chiếc đùi trơn bóng mềm mại rồi tiến sâu vào trong, dụ hoặc Tiết Đồng phối hợp với hắn.
Nụ hôn của Long Trạch vong tình mà cuồng nhiệt, cái đuôi nhẹ nhàng tiến kéo chiếc quần lót xuống, nơi nhạy cảm của Tiết Đồng sớm đã có phản ứng, đuôi hắn đặt ở nơi ẩm ướt của cô mà cọ quậy trêu đùa.
Cảm giác được bị xâm nhập, cảm giác khó chịu khiến cô không nhịn được vặn vẹo thân mình, thừa dịp hắn dời nụ hôn sang má, Tiết Đồng lớn tiếng: “ Buông ra, không được như vậy, anh đang cưỡng ép …”
Long Trạch đang say mê chu du trên thân thể Tiết Đồng bỗng nhiên dừng lại, hắn ngẩng đầu, sắc mặt dần thay đổi, giọng nói có phần phẫn nộ: “ Em đang nói cái gì?.”
Tiết Đồng bị sắc mặt lạnh băng của hắn dọa đến ngây người, cũng chưa phản ứng được mình đang nói gì, có chút sợ hãi nhìn hắn: “ Hả?.”
“ Em nói anh cưỡng ép em?.” Long Trạch trong mắt như có lửa, cũng giống như muốn ăn thịt người, trừng mắt nhìn cô: “ Có phải em không muốn, đúng không?.”
Tiết Đồng bị hắn nhìn đến lạnh cả sống lưng, cố gắng giải thích: “ Em … em hiện tại … không muốn làm.”
Long Trạch chống hai tay xuống giường, nhìn thấy cô bối rối sợ hãi, nhếch môi, ánh mắt sắc bén từ trên cao chiếu thẳng xuống Tiết Đồng.
“ Em hiện tại không có hứng thú, đừng miễn cưỡng được không?.” Giọng nói Tiết Đồng mềm mỏng, dịu nhẹ, có lẽ vì quá sợ hãi nên âm thanh có phần lạc giọng, nói thật, cô rất sợ Long Trạch tức giận.
Long Trạch đứng lên xoay mình ngồi dậy, cái đuôi cũng rời khỏi người Tiết Đồng, rầu rĩ ngồi bên cạnh.
Tiết Đồng nằm bất động trên giường, cô không biết phải làm sao, ở trong phòng yên tĩnh như đang chờ cơn bão lớn ập tới. Qua vài giây, Tiết Đồng cắn môi, bò lên người Long Trạch, nhẹ nhàng sờ đuôi hắn: “Chúng ta buổi tối hãy làm.”
Cô vừa nói vừa cúi đầu, giống như đang hạ quyết tâm lớn.
Long Trạch vẫn trầm mặc, Tiết Đồng càng căng thẳng, ngẩng đầu nói tiếp: “ Tinh thần đang tốt, chúng ta nên làm việc khác, không nên ở lâu trên giường.”
Long Trạch kinh ngạc quay đầu nhìn cô: “ Tiết Đồng, mặc kệ em nghĩ như thế nào, em là của anh.”
“ Em không nghĩ gì cả.”
Tiết Đồng nhẹ giọng, cô thử thăm dò hắn, lắc cánh tay Long Trạch: “ Đừng giận nữa, được không? Hiện tại, trong đầu em đang nghĩ mình có rất nhiều việc phải làm, vườn hoa cần chăm sóc lại. Trên cây, quả dừa đều đã chín hết, nếu không hái sợ sẽ rơi trúng đầu, cho nên hiện tại không có hứng thú.”
“ Vậy em thích làm gì cứ làm đi.” Long Trạch nghiêng người, chậm rãi xuống giường, cái đuôi màu trắng dài kéo theo sau, lộ ra vẻ uể oải, chán chường.
Tiết Đồng cũng không hiểu sao mình lại có thể lỡ miệng ra hai từ kia, cô không phải không thích cái đuôi dài của Long Trạch. Nhưng hắn không hỏi cô có muốn hay không đã dùng sức đè cô xuống dưới thân mình, hành động cưỡng đoạt của hắn khiến cô cảm thấy tủi hổ.
Long Trạch luôn hỏi cô thích quần áo như nào, thích ăn món gì, buổi sáng muốn rời giường hay ngủ nướng, hắn có thể đem chiếc cúp thắng cuộc tặng cho cô, hắn luôn chỉ làm theo ý mình. Tiết Đồng ở trước mặt hắn, vẫn chỉ là kẻ hèn mọn, hắn hỏi han ân cần cũng không phải hoàn toàn vì cô, mà chỉ vì đó là hứng thú nhất thời của hắn.
Tiết Đồng không muốn nghĩ nhiều, cô cũng không phải còn trẻ con không hiểu chuyện, không nên tự chuốc lấy phiền vào người, xỏ dép lê vào chân, Tiết Đồng rời giường bước tới tủ quần áo, tìm bộ quần áo mới, thay quần áo xong mới rời khỏi phòng.
Không biết Long Trạch ở dưới phòng khách hay vẫn ở trên lầu, Tiết Đồng cũng không muốn đi tìm hắn, cô tìm chiếc xẻng đi vào hoa viên, chăm sóc lại vườn cây, khóm hoa.
Đến gần chiều cũng chưa thấy Long Trạch, đến thời gian làm cơm chiều không biết từ đâu tới, Long Trạch đi tới sát bên cạnh Tiết Đồng không phát ra tiếng động, thấy trên bàn có để đồ ăn chưa thái, không nói câu nào, hắn cầm dao lên chuẩn bị thái thức ăn.
Tiết Đồng thử mở miệng: “Tối nay anh có muốn ăn canh thịt.”
“ Tùy ý.” Long Trạch vẫn tiếp tục thái thịt.
Rõ ràng là hắn vẫn còn đang giận dỗi, Tiết Đồng buông chiếc muỗng trong tay, xoa xoa lòng bàn tay, đi ra phía sau, ôm thắt lưng của hắn: “ Đừng tức giận được không? Cả buổi chiều cũng không thấy anh, hiện tại vẫn còn tức như vậy, đến cơm chiều cũng không muốn ăn.”
Long Trạch than nhẹ: “ Tiết Đồng, nấu cơm đi. Chúng ta cần suy nghĩ một chút.”
Đến tối cả hai cũng không ân ái, nhưng Long Trạch không cho cô mặc áo ngủ, dùng cái đuôi dài bọc kín cô lại, làm cho cơ thể Tiết Đồng nằm gọn trong đuôi của hắn.
Sáng sớm, Tiết Đồng vẫn còn say giấc, cảm thấy trên cổ ẩm ướt ngứa ngáy, Long Trạch bắt đầu chậm rãi dụ hoặc cô, dùng đuôi và tay lướt nhẹ lên làn da trơn mịn của Tiết Đồng, châm ngòi thổi gió, không ngừng vuốt ve thân thể mềm mại của cô.
Tiết Đồng bị Long Trạch hôn đến loạn trí, theo bản năng bắt đầu đáp lại hắn, để mặc hắn đem cô quấn chặt vỗ về chơi đùa.
Khi hắn tiến vào cơ thể của Tiết Đồng, hắn tự nhủ mình phải thật dịu dàng, khiêu khích cô bằng những nụ hôn ngọt ngào. Tiết Đồng mê muội trước sự khiêu khích dày đặc của Long Trạch, bị hắn làm cho bản thân trở nên đòi hỏi nhiều hơn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]