Thấy Thản Đồ an toàn giết được cự ngạc đầm lầy, Tô Sách hơi an tâm, thở dài, ngồi bệch xuống đất.
Thản Đồ lắc đầu, ‘phi phi’ phun máu loãng trong miệng ra.
Đúng lúc này, Tô Sách đột nhiên nghe thấy tiếng gió vang bên tai—— ‘Ầm!’
Tiếp đó là một tiếng rơi xuống nặng nề, Tô Sách cả kinh, đột nhiên quay đầunhìn lại! Lúc này mới phát hiện trong cái hố cách cậu khoảng hai thướccó một đầu cự hùng màu nâu đen giẫm lên tấm lưới phủ cỏ ngụy trang trênhố sâu, hiện tại đang cố dùng hùng chưởng bám lấy vách hố, phí công bịtuột xuống…
Thân thể cự hùng thập phần cồng kềnh nên tốc độ ngãxuống rất mau, bất quá hố đất không sâu, chỉ tới gáy cổ nó mà thôi. Nógầm rú một tiếng, phát hiện trong hố cũng không có bố trí cạm bẫy nàokhác, liền giơ hùng chường trái một cái, phải một cái, rất nhanh liềnđánh nát phần đất bên miệng hố!
Tô Sách cuống quít giơ loan đaotrong tay, dùng sức ném về phía đầu cự hùng—— bởi vì sau khi tới thếgiới này khí lực dần dần lớn lên nên cậu thành công ném loan đao đậptrúng đầu cự hùng, chỉ tiếc, tuy đập trúng ngay giữa mặt nó nhưng khônghề gây ra chút thương tích nào, ngược lại bắn trở về…
Mà cự hùng lại bị chọc giận, ánh mắt nó đỏ ngầu, gầm gú liên tục, động tác quơ hùng chưởng cũng trở nên kịch liệt hơn.
Bẩy rập lấy mắt thường có thể nhìn thấy ngày càng được mở rộng, tựa hồ rấtnhanh sẽ rộng rãi, đến lúc đó cự hùng chỉ cần đạp lên phần đất vừa càođược là có thể nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339499/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.