Không biết chạy bao lâu, Thản Đồ đột nhiên giảm tốc độ, cơn gió từ mạnh mẽdần dần trở nên ôn hòa, Tô Sách lấy tay che kín mặt, đến khi Thản Đồhoàn toàn dừng lại, không khí xung quanh đã khôi phục bình thường.
Thản Đồ rung rung tầng lông rậm sau lưng, hướng lên trời gầm nhẹ một tiếng.
Tô Sách chậm rãi trượt từ trên người Thản Đồ xuống, trước mắt là một khuđầm lầy, xung quanh có đủ loại cây cối cao lớn kì quái, cậu thế nhưngmột loại cũng không nhân ra.
Thản Đồ lắc lắc thân mình biến thành nam nhân cao lớn, mái tóc vàng óng phấp phới sau lưng, bất quá bất đồng với trước kia… Lúc này, trên người y có áo da.
Tô Sách mặc kệnhìn thấy bao nhiêu lần vẫn cảm thấy thật thần kì, ở đây lâu mới biếthóa ra thú nhân sau khi biến thành người có mặc quần áo hay không đều do chính bản thân họ quyết định a… dùng da lông biến thành.
Thản Đồ nắm tay Tô Sách, ánh mắt sáng ngời nhìn đầm lầy trước mặt, cả người đều căng cứng.
Tô Sách bị nắm chặt không thể bước tới, vị trí này cách đầm lầy khoảng hơn mười thước, dõi mắt nhìn tới cũng chỉ thấy được một mảnh đen tuyền dính dính, mặc khác cũng không thể thấy rõ.
Nhưng Thản Đồ lại có bộ dáng như lâm đại địch, thoạt nhìn rất khẩn trương.
Tô Sách nhìn một hồi vẫn không thấy được gì, ngẩng đầu nhìn người cao lớnbên cạnh, hỏi: “Thản Đồ, đây chính là chỗ cự ngạc đầm lầy hay lui tớisao?”
Thản Đồ gật đầu một cái, tay vẫn nắm chặt Tô Sách khôngbuông, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339498/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.