Cuối cùng chỉ có thể hàm hồ nói một câu ‘sau này rồi tính’, bất quá so vớilần thắng thắn cự tuyệt trước kia đã làm Thản Đồ thực sự cao hứng. Đương nhiên, những giống cái khác tựa hồ cũng phát hiện Tô Sách đang cânnhắc, vì thế không tiếp tục đề tài này nữa.
Nhóm giống cái lạitiếp tục nói mấy câu, phần lớn chính là thảo luận vấn đề nên trồng câygì trong ruộng thì tốt hơn, mà nhóm giống đực chỉ có thể đứng sau nhìn,cẩn thận xum xoe.
Thản Đồ thấy người trong lòng nghiêm túc hỏi về phương diện cuộc sống cùng lao động, còn có thái độ im lặng thừa nhậnkhi nãy—— vô luận cậu làm vậy chỉ vì không để y khó xử hay vì nguyênnhân nào khác, vẫn làm y có cảm giác ‘cố gắng theo đuổi nhất định sẽ cókết quả’.
A Sách thực sự rất mềm lòng… Thản Đồ thầm nghĩ. Có lẽ, y đã biết làm thế nào để giữ cậu lại.
Tô Sách không biết Thản Đồ đang làm gì, bất quá cậu không muốn để y lạnhnhạt ở bên cạnh thật lâu—— tuy Mạc Lạp cũng thờ ơ nhóm người theo đuổihắn. Nhưng với Tô Sách thì cậu không thể nào thích ứng nổi bầu không khí ‘được che chở’ của giống cái này, là một nam nhân, trên địa cầu luôn đề cao tác phong thân sĩ, cho dù tính cách có thiên hướng nghiêm nghịnhưng cậu vẫn luôn tôn trọng người khác… Chính là thế giới này dường như đều phát triển theo hướng tương phản, làm cậu cảm thấy phi thường không quen.
Trong thế giới thú nhân, phương thức ở chung của giống cái và giống đực đối với Tô Sách mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339474/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.