Phản ứng đầu tiên của Tô Sách là lui về phía sau, nhưng khi bàn tay chạmphải một mảnh ướt át thì cậu mới phát hiện hóa ra sau lưng mình là mộthồ nước, cậu đang ở bên hồ.
Mà thứ liếm cậu lúc nãy, hiện giờ đang bất động là một con sư tử.
Tô Sách ngẩng đầu, nhìn thấy rất rõ ràng.
Đại gia hỏa này dài hơn ba thước, cao hai thước, cả người một màu kim sắc,mà tầng tông mao trên cổ sáng rực hệt như ánh mặt trời thiêu đốt, chóimắt vô cùng, giống như nếu đụng vào có thể cảm nhận được sức nóng mãnhliệt của nó… là một con hùng sư. Thoạt nhìn tràn ngập sức mạnh, đườngcong cơ thể vô cùng lưu loát, mỗi một động tác đều giống như có dịch thể kim sắc lóng lánh chảy xuôi theo.
Nếu không phải gặp nó trongtình huống này, nếu không phải biết sinh mệnh bản thân đang bị đại giahỏa này nắm giữ, Tô Sách đại khái sẽ phi thường thích nó đi.
Chính là hiện giờ, Tô Sách chỉ có thể cảnh giác nhìn nó, sau đó cẩn thận suy nghĩ tìm cách chạy trốn.
Con hùng sư hoàng kim kia nghiêng cái đầu lớn của mình, ánh mắt đồng dạngcũng có màu kim sắc nhìn Tô Sách, tựa hồ cũng không có ác ý… ngược lạicòn có chút thân cận.
Tô Sách nhớ tới động tác hùng sư này làmvới mình khi nãy, do dự một chút rồi vươn một tay ra, ánh mắt hùng sư rõ ràng lộ ra vui sướng, sau đó nó thong dong cất bước đi tới, vươn đầulưỡi liếm tay cậu.
“…đại gia hỏa.” Tô Sách thấp giọng kêu.
Hùng sư tới gần Tô Sách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339455/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.