Buổi sáng, tám giờ, nam nhân mặc âu phục cao gầy đúng giờ tiến vào cửa chính công ty, lưu loát bước tới, ấn thang máy, lên thẳng lầu tám.
Phòng làm việc đã ngồi đầy người, ai ai cũng ăn mặc tỉ mỉ cùng biểu tình vôcùng nghiêm túc, ngay cả máy tính cũng mở lên toàn bộ, đồng thời, trênmặt bàn không hề có bất cứ thức ăn chưa ăn xong hay rác rưởi gì.
Nam nhân cao gầy đi vào, khuỷu tay kẹp một cặp văn kiện, nhìn mọi ngườitrong phòng làm việc thì gật nhẹ đầu, lập tức có tiếng đáp lại.
“Chào quản lí!”
“Chào buổi sáng, quản lí!”
“Buổi sáng tốt lành.” Nói xong câu này, nam nhân đẩy một cánh cửa, tiến vào phòng làm việc riêng của mình.
Chờ bóng dáng nam nhân hoàn toàn biến mất sau cánh cửa, đám người bên ngoài cùng thở phào một hơi.
“Hôm nay quản lí không tức giận a…”
“Đúng vậy, may mà dọn kịp, không thì thảm rồi.”
“Nói tới thì, vì sao quản lí trẻ tuổi nhưng lại nghiêm túc đến vậy a!”
“Yên lặng yên lặng, tuy phóng làm việc có cách âm nhưng quản lí ở bên trong có thể nhìn thấy chúng ta a!”
Trải qua một phút đồng hồ ồn ào náo nhiệt, phòng làm việc một lần nữa khôiphục im lặng, chỉ còn lưu lại tiếng vật văn kiện cùng âm thanh gõ bànphím.
Tô Sách, 25 tuổi, nam, làm quản lý một công ty niêm yếtkhông lớn không nhỏ, có chút khiết phích, trong công việc yêu cầu rấtnghiêm khắc.
Lúc này, Tô Sách nâng cổ tay xem giờ, phát hiện lúcngười cuối cùng tiến vào trạng thái làm việc thì cây kim giây của cậucũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-ham-cong-dich-xuan-thien/1339454/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.