Chịu hậu quả trực tiếp nhất từ tối qua là Tô Mặc mặc đồ ướt nhẹp, lại còn đứng ngoài gió lạnh, đến sáng sớm hôm sau liền sốt cao. Mà Hassan lại bị ai kia “dày vò” quá trớn, chỉ thấy lò sưởi hình người ôm rất thoải mái, nên cứ thế mà ngủ đến khi trời sáng tỏ mới tỉnh lại.Sau khi dậy, Hassan dĩ nhiên là hoảng sợ vô cùng, nhìn mặt mày Tô Mặc đỏ rần do sốt, rồi vết thương trên tay cậu do không kịp thời khử trùng mà sưng đỏ lên, Hassan lập tức lấy chăn bao lấy Tô Mặc, ôm người chạy tới nhà Lucca.Lucca cảm thấy bản thân đã không còn sức mắng người nữa, lấy thuốc xử lý vết thương xong liền đuổi người đi. Dù sao cũng không chết được, mấy người cứ tự chà đạp bản thân đi!Tô Mặc đã sắp quen với tình trạng chỉ bị thương một chút thôi là đã sanh bệnh của bản thân rồi, Hassan lại tự trách bản thân vô cùng, cảm thấy chính mình không hề chăm sóc tốt cho người ta. Hắn thế mà lại để Tô Mặc đi xách nước, Tô Mặc bị ngã mà hắn lại không đỡ được, còn để Tô Mặc mặc đồ ướt đứng ngoài gió, Tô Mặc bị sốt lúc nửa đêm, vậy mà hắn không hề phát hiện!Nghe Hassan y như thím Tường Lâm [13] cứ lải nhải mấy câu này nãy giờ những N lần, còn ủ rũ đấm ngực dậm chân, Tô Mặc liền thấy đầu đau muốn nứt ra. Cuối cùng, cậu chỉ thẳng ra, nguyên nhân lớn nhất cho toàn bộ chuyện này chính là vì cậu làm Hassan quá kịch liệt! Nếu không phải do cậu làm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359401/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.