Sơn động rất nhanh đã làm xong, Địch Nãi tiếp tục chỉ huy bọn họ dùng dao đá chẻ tre làm vách. Một vài thú nhân còn lại thì đi tìm những tảng đá lớn làm giường, sẵn tiện tìm luôn da thú.
Bất quá, tảng đá dùng làm giường cũng không dễ tìm. Cũng may các thú nhân hóa thành hình thú thì chỗ nào cũng ngủ được. Thế nên, phần lớn các gian, Địch Nãi bảo mọi người hỗ trợ trải một tầng lá khô thật dày, sau đó phủ da thú lên.
Rất nhanh, lúc mặt trời gần xuống núi, hai sơn động theo hình thức quần cư rốt cuộc cũng hoàn thành. Tộc trưởng tới xem thử, hài lòng đi một vòng sơn động, không ngừng khen ngợi Địch Nãi cùng Phất Lôi.
Rất nhanh, ngoài cửa sơn động bắt đầu nhóm lửa trại, dựng kệ nướng thịt. Hai cái nồi đá lớn phân biệt nấu canh thịt với nấm cùng canh cá. Mùi thơm lan tỏa quyến rũ con sâu tham ăn chui ra.
Phất Lôi cùng Địch Nãi, mỗi người đứng cạnh một ngồi đá, chia cho mỗi người một chén. Số lượng trong nồi có hạn, vì thế chỉ có thể chia cho mỗi người một ít nếm vị.
Dực báo cùng dực xà tộc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đồ gốm cùng món canh ăn thực thơm ngon. Bọn họ thực hiếu kỳ, vừa ăn vừa quấn quít lấy Địch Nãi cùng Phất Lôi hỏi đông hỏi tây. Hai người dốc hết sức bình sinh, nói tới miệng khô lưỡi khô, tới tận nửa đêm cuối cùng mới giải quyết xong. An trí xong nhóm bạn bè dị tộc tới tham gia lễ thù thần, Địch Nãi cùng Phất Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358885/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.