Phất Lôi đại khái đã mong ước từ lâu, có cơ hội liền không chịu buông tay. Đầu lưỡi y thừa dịp Địch Nãi thất thần, bá đạo cuốn lấy đầu lưỡi cậu, liếm mút, dây dưa. Nụ hôn kịch liệt như vậy làm hô hấp Địch Nãi có chút dồn dập.
Môi cùng môi đụng chạm, lưỡi cùng lưỡi giao triền. Hai người cách gần như vậy, ngay cả hô hấp cũng cảm nhận được, Địch Nãi nghe thấy hơi thở nam tính nồng đậm tỏa ra từ người Phất Lôi, nhưng cũng không hề chán ghét.
Cuối cùng Địch Nãi chỉ cảm thấy nụ hôn này thật sự quá dài, đầu lưỡi cậu cũng bắt đầu run lên, vì thế thừa dịp đầu lưỡi Phất Lôi hơi thả lỏng, cậu liền đẩy đối phương ra.
Địch Nãi đẩy Phất Lôi ra xong thì liếm liếm môi, mặt có chút đỏ ửng. Hôn môi như vậy, hương vị cũng không tính là quá tệ. Cư nhiên không hề có cảm giác ghê tởm hay khó chịu. Trước kia có đánh chết cậu, cậu cũng không chủ động lao tới hôn một người đàn ông. Chẳng lẽ vì dạo gần đây nghẹn quá lâu không phát tiết nên nhiệt huyết sôi trào?
Phất Lôi thấy Địch Nãi đẩy mình ra, có chút khó hiểu, cũng cóchut1a ủy khuất, vươn tay muốn ôm Địch Nãi. Địch Nãi thấy vậy thì đè tay y lại: “Phất Lôi, đừng nhúc nhích, để ta suy nghĩ một chút.”
Địch Nãi xoay người leo xuống khỏi người Phất Lôi, thả lỏng cả người nằm dài dưới đất, đầu gối lên cánh tay, híp mắt trầm tư.
Lúc Địch Nãi mới vào trung học, cũng từng kết giao một hai người bạn gái, ngẫu nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358842/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.