Phất Lôi chuyển đạt lại chỉ thị của tộc trưởng, trọng yếu nhất chính là chuẩn bị cho lễ tạ ơn thần thú giữa tháng mười.
Mã Cát vừa nghe thì lập tức cao hứng nói: “Năm nay lễ tạ ơn cử hành ở bộ lạc chúng ta, thực tốt quá. Địch Nãi, ngươi chưa từng tham gia lễ tạ ơn đi? Rất náo nhiệt a.”
Mã Cát thấy Địch Nãi cảm thấy hứng thú, liền tỉ mỉ giải thích. Hóa ra, vì muốn cảm tạ thần sáng thế đã ban ân cho ba bộ tộc dực hổ tộc, dực báo tộc cùng dực xà tộc, hàng năm phiến đại lục này sẽ tổ chức ngày lễ tạ ơn. Này chính là việc trọng đại, bình thường ba bộ tộc sẽ thay phiên nhau tổ chức.
Năm nay tới phiên bộ tộc dực hổ, đến khi đó hai bộ lạc khác sẽ phái người tới tham gia, cũng dâng lễ vật hiến cho thần.
Phất Lôi bổ sung nói, tộc trưởng giao việc chuẩn bị cho sáu người, y chính là một trong số đó. Tộc trưởng còn nói, hắn niên kỷ đã lớn, chuẩn bị tuyển tộc trưởng kế nhiệm. Ai có thể làm tốt hoạt động lần này thì có khả năng trở thành tộc trưởng đời tiếp theo.
Địch Nãi nghĩ, tộc trưởng an bài như vậy thực không sai. Ngày lễ này cũng chính là cơ hội để các bộ lạc triển lãm bản lĩnh của mình. Nếu bộ tộc nào tổ chức thật nổi bật thì có thể làm hai tộc khác tán thưởng hâm mộ, cũng có mặt mũi. Ngay cả những lễ vật dâng lên, mọi người cũng đều âm thầm so sánh.
Cho nên, nếu ai có thể nở mày nở mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-dac-chung-binh-xuyen-viet/1358841/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.