Sư phụ ở lại nói chuyện với Vương giám quân, ta được Quý tiên sinh đưa về lều, suốt dọc đường, bước chân đi mà lòng không kìm được được cứ ngoái đầu nhìn lại. 
Trời đã chuyển sáng, suốt một đêm không ngủ vậy mà Quý tiên sinh vẫn là dáng vẻ thong dong nhẹ nhàng kia, nhìn thấy nét mặt ta lo lắng, ông còn có thể mỉm cười khoan thai trước khi cất giọng: “Cô nương cũng đã thức trắng đêm, tạm thời trở về lều của tướng quân nghỉ ngơi lấy một chút.” 
“Vãn bối còn có chuyện muốn thưa với sư phụ, rắn này có gì đó không bình thường. Quý tiên sinh, sau khi mọi người đi rồi, có một bầy rắn đen bò vào lều tướng quân, Hàn Vân đã bị cắn. Bình thường loại rắn đen có nọc kịch độc này rất hiếm khi bắt gặp, xuất hiện hàng loạt như vậy nhất định là có người xua thả, vãn bối sợ…” 
Quý tiên sinh nhìn ta chậm rãi lắc đầu, ý bảo ta dừng lại, đoạn nói: “Việc này tướng quân đã biết, tối hôm qua ta cũng đã cho người đi điều tra, cô nương đừng quá lo lắng.” 
Ta còn đang mấp máy môi tính nói tiếp thì đã bị Quý tiên sinh cắt ngang lần nữa, hai mắt nhìn ta, hạ thấp giọng nhưng nói từng chữ rất rõ ràng: “Được rồi, cô đã làm rất tốt rồi.” 
Thật kỳ lạ, chỉ một câu như vậy lại khiến ta cảm thấy yên tâm không ít. Trong lúc mải mê nói chuyện không biết từ khi nào lều tướng quân đã hiện ra trước mặt. Có một nửa thân binh quay về cùng bọn ta, ta thấy có mấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nguyet/616117/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.