🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta đi tới bên cửa sổ dõi mắt nhìn, Từ Bình quả nhiên không nói hai lời, hắn đang đứng canh gác trong con ngõ nhỏ dưới lầu, chiếc bóng cô độc in dài trên mặt đất.

Ta thở dài, khép cửa sổ lại rồi đi đến bên giường, cứ để nguyên quần áo như vậy mà nằm xuống. Rõ ràng là mệt đến rã rời nhưng không hiểu sao không có cách nào chìm vào giấc ngủ, cuối cùng dứt khoát bật dậy đi ra ngồi tựa người bên song cửa. Dịch trạm cách đó không xa, từ khe hở cửa sổ lầu hai của khách điếm nhìn qua, có thể mơ hồ nhìn thấy hai ngọn đèn lồng chập chờn sáng tối trong màn đêm tĩnh mịch.

Ta cứ ngồi nhìn như vậy, không biết đã qua bao lâu, bỗng giật mình choàng dậy lật đật thu dọn đồ đạc.

Nhưng có gì cần thu dọn? Tổng cộng chỉ có một túi hành lý nhỏ, đeo lên lưng là xong.

Ta vọt xuống lầu tính tiền, trời còn chưa sáng, ông chủ nhà trọ khoác chiếc áo ngoài mắt mũi kèm nhèm ngáp ngủ, từ trong phòng đi ra, hỏi ta: “Cô nương muốn đi ư?”

Ta gật đầu, lấy chiếc túi vải nhỏ ra đếm bạc trả cho hắn. Ông chủ xua tay lắc đầu, chỉ ra bên ngoài: “Đã có người trả rồi.”

Ta đi ra cửa nhà trọ thì nhìn thấy Từ Bình đang ngồi trên cỗ xe ngựa chở đầy dưa muối đậu phụ khô kia, một tay cầm sáo mã can, tay kia chống cằm, mở to hai mắt dòm ta.

(*Sáo mã can là một công cụ của dân chăn nuôi du mục được làm từ một cây dài và chắc, đầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nguyet/616112/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.