Nhìn lén là một loại thói quen vô cùng tồi tệ.
Lê Thượng Thần rất rõ ràng, nhưng anh phòng bị không hết.
Thật ra anh biết mình không cần thiết phải nhìn lén, tình cảm của anh và vợcàng ngày càng tốt, cô cũng càng ngày càng tin tưởng anh, thỉnh thoảngcó vài tin tức nhàm chán ám chỉ anh vụng trộm với nữ minh tinh, anh ngăn không kịp, bị cô nhìn thấy, cô cũng không hoài nghi anh, điều này bàytỏ hành vi của anh minh bạch rõ ràng, đáng giá để cô tin tưởng, vì thếanh rất tự hào.
Đương nhiên anh cũng tin tưởng cô, chỉ là thỉnhthoảng bệnh cũ không có càm giác an toàn tái phát, không nhịn được xemtrộm giấy ghi nhớ của cô, hoặc kiểm tra điện thoại di động của cô có tin nhắn gì mới. Xem một chút mà thôi, không ảnh hưởng đến toàn cục đâu!Chính cô cũng nói, không có tình cảm sẽ không ghen, cho nên anh muốn tựkiểm nghiệm, xem hết tất cả thư của cô... mặc dù anh làm lén lút.
Anh vốn tự an ủi chính mình như vậy, cũng chưa từng phát hiện ra chỗ khảnghi nào, mỗi lần nhìn lén xong, anh lại có chút xấu hổ, nhưng tâm tìnhvui vẻ, lại yêu cô hơn một chút.
Cho nên giờ phút này ngồi trongphòng cà phê uống trà, khi anh ngồi đối diện vợ mình, điện thoại trênmặt bàn vang lên, trên điện thoại hiên hai chứ ‘bảo bối’, nội tâm anhrung mạnh như động đất cấp mười.
Anh nhìn vợ yêu thấy tên ngườigọi tới, mắt đẹp tỏa sáng, cầm điện thoại di động lên nghe. “A lô? Mìnhđang đi dạo phố...” Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mua-vo-truoc/1917951/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.