Tịch Na một mặt cắtmiếng thịt bò bít tết, một mặt nhìn Lê Thượng Thần bên cửa sổ, nhỏ giọng nói chuyện điện thoại di động, chợt thấy cả người anh cứng đờ, đôi mắtsâu đen láy khiếp sợ mở to, gương mặt đẹp trai thoáng chốc hoàn toàntrắng bệch, anh làm sao vậy? Giống như nghe được tin dữ của người nàođó.
"Ba chắc chắn chứ?" Lê Thượng Thần thật vất vả nặn ra mộtcâu, tin tức mà cha anh truyền đến quá kinh người, anh kích động đến khẽ run, trước mắt thế giới mơ hồ, anh cảm thấy hơi chóng mặt.
Cha Tằng nói: "Rất đáng tin, ba đã xác nhận đến hai lần. Chỉ bằng nguyên nhân này, con nên đi tìm cô ấy."
Tịch Na nhìn Lê Thượng Thần, thấy anh nói thêm mấy câu rồi cúp máy, trở lại chỗ ngồi.
Cô hỏi: "Là ba anh gọi điện thoại tới sao?"
Anh gật đầu, từ chối cho ý kiến, rồi cầm dao nĩa lên một lần nữa, so vớivừa nãy anh có vẻ càng thêm không yên lòng, lông mi của anh hơi nhíulại, vẻ mặt tựa như khổ sở, tựa như sầu lo, tựa như mờ mịt, tựa như chắc chắn, vừa tựa như không biết phải làm sao.
"Ba anh nói gì vậy? Anh đột nhiên thật giống như tâm tình không tốt."
"Ba anh nói, ông ấy muốn cho anh một khoản tiền, số tiền không nhỏ, có thểbù vào số tiền còn thiếu để bộ phim của anh tiếp tục được quay."
Tịch Na vừa nghe song, không có phản ứng gì mà nói: "Tốt, vậy rất tốt, chúcmừng anh." Đáng ghét! Chỉ kém một chút nữa là anh sẽ thuộc về cô như ýnguyện. Nhưng mà, chuyện này với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mua-vo-truoc/132786/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.