Cô đúng là tiểu hồ ly mê người, lại bội bạc như thế, chúc người ta ngủ ngon rồi cứ thế về ngủ một giấc liền một mạch không biết trời đất gì. Ái Hạnh nghĩ thông suốt rồi, kiếp trước dành quá nhiều thời gian cho Lâm gia, níu kéo thứ tình yêu thương vô vọng kia, kiếp này chỉ có thể dành thời gian kia sửa chữa tương lai của bản thân, dành thời gian bên Cảnh Nghi thật nhiều
| 7: 00 | Đồng hồ báo thức kêu lên từng hồi như nhắc nhở Ái Hạnh phải thức dậy, hôm nay cô có hẹn đi học ở thư viện cùng Lục Cảnh Nghi
Không nhanh không chậm cô bước chân xuống giường, bàn tay nhỏ trắng trẻo chầm chậm gấp chăn lại rồi đi vào phòng tắm. Lần đầu tiên cô có hẹn với anh, có chút lúng túng trong việc chọn quần áo, quả thật loại chuyện này cũng không đúng lắm với chuyên môn của cô.
Cuối cùng sau khi vật lộn một lúc lâu, Ái Hạnh cũng chọn ra một chiếc áo sơ mi cùng chân váy chữ A dài qua đầu gối
Bên kia Lục Cảnh Nghi cũng sốt sắng như thể sắp đi hỏi cưới con gái nhà người ta rồi. Từ sáng đến giờ cậu liên tục thay mấy chục bộ quần áo, rồi bắt dì An coi có được không. Điều quan trọng nhất là mấy mẫu cậu mặc đều cùng một kiểu, chỉ khác màu. Hành động lúng túng này của cậu khiến cho dì An phải dở khóc dở cười mà nghĩ rằng, làm người trẻ thật tốt, nhiều sức sống như vậy, có tình yêu vào, sức sống ấy lại dâng trào mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mot-lan-buoc-ve-phia-anh/2886931/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.