Một ngày cuối tuần cứ thế mà trôi qua, hôm nay là đầu tuần, cô phải đi học, hôm nay còn là giỗ của ông ngoại. Cô nhớ rất rõ, khi ông ngoại mất, lúc ấy cô mới lên năm, cô đứng trước dì hài của ông ngoại mà khóc rất nhiều. Khi ấy cô thật sự không hiểu rõ chết đi là gì, chỉ biết người lớn nói rằng ông sẽ đi rất xa, không còn ở đây nữa. Đối với cô, ông ngoại rất tốt, luôn yêu thương cô, nhưng tiếc rằng ông đã sớm bỏ cô mà đi, đi đến một nơi thật xa kia.
Ái Hạnh đến lớp từ rất sớm, hôm nay tới phiên cô trực nhật, còn có bạn cùng lớp Hứa Chanh nữa.
Từ cửa lớp bước vào, bạn học Hứa Chanh đã cất giọng chào cô:
- Chào bạn học Lâm
Cô cũng vui vẻ chào lại:
- Chào bạn học Hứa
Vừa cất cặp xong Hứa Chanh đã nhanh chân chạy lên bục giảng lấy giẻ lau bảng rồi đi ra nhà vệ sinh để giặt giẻ. Cô gái này thật sự rất có sức sống, kiếp trước cũng luôn nhiệt huyết như này. Chỉ mấy phút sau liền thất bạn học này quay lại rồi lau chiếc bảng đèn nhiều chữ kia, chẳng mấy chốc đã sạch sẽ.
Không gian lớp học đang im lặng, chỉ có mấy tiếng chổi quét qua quét lại trên sàn nhà cùng tiếng giẻ lau cọ sát trên bảng đèn thì Hứa Chanh cất lời nói:
- Bạn học Lâm, cậu định tham gia cuộc thi vượt cấp của trường sao?
Câu hỏi này làm Ái Hạnh có chút bất ngờ, vì sao Hứa Chanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mot-lan-buoc-ve-phia-anh/2886925/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.