Hạnh Hạnh
Tiếng gọi thân quen ấy,không ai khác chính là của Cảnh Nghi. Ái Hạnh cùng Hứa Chanh đang loay hoay ở nhà ăn nghe tiếng này cũng nhanh chóng mà quay về nơi phát ra âm thanh xấu hổ này
- Đàn anh...
- Chào tiểu thiên thầ.. à nhầm đàn em Lâm
Lời còn chưa được Ái Hạnh nói trọn vẹn đã bị một âm thanh khác chen vào. Lúc này cô mới từ từ nhìn sang phía bên phải của Lục Cảnh Nghi, là một người đàn ông khác. Người này quả thật nhìn rất quen, nhưng cô tạm thời chưa thể nhớ rõ anh ta là ai, chỉ đành cười cười ngốc. Lục Cảnh Nghi nhìn thấy cảnh này liền không vui, nhanh tay huých vào vai người kia mà nói:
- Hạnh Hạnh, đây là bạn anh, Nhất Minh
A! Là bạn của anh, thật may hôm nay cô cũng không đi một mình, nếu không thì sẽ rất xấu hổ. Nghĩ đến đây cô mới nhớ ra cô bạn Hứa Chanh của mình cũng đang ngây ngốc bên cạnh mà đáp:
- A, đàn anh, đây là bạn cùng lớp của em, Hứa Chanh
Lời này vừa nói xong, Hứa Chanh cũng nhanh miệng chào hỏi:
- Chào đàn anh
Lục Cảnh Nghi cũng thân thiện mà gật đầu nhẹ xem như đáp lại lời chào hỏi. Tảng đá nặng trong lòng anh nãy giờ phút chốc như vơi đi một nửa. Vốn dĩ sợ rằng Nhất Minh đi theo sẽ làm cô gái nhỏ này ngại ngùng, thật may cô còn mang theo cả bạn học nữa. Khoan đã! Sở dĩ anh và cô muốn ăn trưa riêng cơ mà?!
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mot-lan-buoc-ve-phia-anh/2886923/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.