"Ưm..... Ừ......" Thanh âm nức nở của Triển Chiêu kích thích Bạch Ngọc Đường, nguyên bản chỉ định hôn môi, lại chạm phải sự khiêu khích từ Triển Chiêu. Bạch Ngọc Đường dùng một tay bó chặt lại hai bàn tay đã quên mất phản kháng của Triển Chiêu, tay kia dời xuống bắp đùi của Triển Chiêu, chậm rãi di chuyển vào bên trong, khiêu khích ham muốn ẩn nấp trong cơ thể Triển Chiêu, còn bờ môi thì vẫn cứ mãi lưu luyến không rời vòm ngực.
"Ưm...... Không, đừng như vậy. Ngọc Đường..... Ở đây sẽ có người vào...... Ô......" Triển Chiêu ngập ngừng nói, liều mạng kiềm nén tiếng rên của bản thân.
"Miêu nhi, ngươi cứ như vậy cùng ta nói chuyện thì ta làm sao có thể dừng lại chứ. Yên tâm, chỉ cần ngươi đừng phát ra âm thanh khiến người khác chú ý, sẽ không có ai đến đây....." Bạch Ngọc Đường thở dốc nói. Bàn tay linh hoạt khẽ thoát quần Triển Chiêu xuống, cầm lấy đầu dục vọng của Triển Chiêu.
"Ô...... Đừng đừng..... Ách..... Ngọc Đường......." Triển Chiêu hoang mang đè tay Bạch Ngọc Đường lại, nói: "Không được, ta..... ta sẽ không khống chế được mất."
Bạch Ngọc Đường đưa tay cầm lấy cự vật của Triển Chiêu, nhẹ nhàng xoa nắn, vật trong tay vốn đã bành trước nay lại càng thêm cương ngạnh, không kiềm nén nổi mà đứng dậy, như lựa ý hùa theo bàn tay của Bạch Ngọc Đường, Triển Chiêu vội vàng dùng hai tay che miệng mình lại, lo sợ mình sẽ phát ra âm thâm.
"Miêu nhi, ngươi thật sự mong muốn ta dừng bây giờ sao?" Hử?" Bạch Ngọc Đường vừa lấy tay tiếp tục trêu ghẹp dục vọng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-nam-nhan-bat-phoi/884188/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.