“Chính mắt con thấy?” 
“Chính mắt trẫm ~ à không, là chính tai nghe được. Mặc dù lúc đó cách bình phong, nhưng con sẽ không nghe lầm.” 
Thái hậu trợn mắt nhìn hắn một lúc lâu, mới đau lòng thở dài, “Ai. Ta thấy con nha, là mê man rồi. Triển hộ vệ có tốt hơn nữa, y cũng là nam nhân, sao con lại ~ ai ~~” 
“Mẫu hậu, người trông con giống nói đùa sao? Sao người không tin con chứ?” Triệu Trinh gấp đến chảy mồ hôi, nhìn một chút, đột nhiên kéo qua Trương Lão Thực, “Ngươi! Mẫu hậu, lúc đó gã cũng ở đây, người không tin có thể hỏi gã!” 
“Thật là chấp mê bất ngộ. Ai.” Thái hậu rất không tin tưởng chuyển sang nhìn Trương Lão Thực, Trương Lão Thực nhìn quanh, mặt sợ không còn miếng máu ~~ 
“Đừng sợ. Nói thật có gì mà sợ đâu.” Thái hậu cổ vũ gã ~ 
Triệu Trinh cũng chăm chú nhìn gã, Trương Lão Thực mấp máy miệng, rốt cuộc gào ra mấy chữ, “Không, không phải Triển đại nhân —“ 
“Ngươi!” Tay Triệu Trinh siết chặt kêu răng rắc ~ 
Trương Lão Thực nhắm mắt lại chờ chết, chuẩn bị bị đòn ~ nếu nói thật, ta lại có thêm tình địch ~ lỡ đầu Triển đại nhân thành người của Hoàng thượng thì sau này ta nhìn một cái chính là phạm pháp đó ~ còn không bằng lúc này, lén ra ngoài cũng có thể thấy mấy lần ~ 
“Hoàng thượng, con bớt giận đi, đánh hắn có ích gì. Con đánh chết hắn Triển hộ vệ cũng không hóa thành nữ nhân đâu!” Thái hậu lại thở dài, “Hoàng thượng, con trẻ khỏe như vậy, hậu cung giai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-mieu-dai-nhan-sinh-tu-ky/755201/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.