Một đoàn khói mù thổi vào mặt ~~
Hai người vội vàng giơ tay áo lên che, nhanh chóng lùi ra sau ~~~
“Ha ha ha, Bạch Ngọc Đường, ngươi tưởng mình trốn được khỏi lòng bàn tay bổn trại chủ sao!?”
Đại đương gia Hắc Phong trại như âm hồn bất tán đi tới, ba bốn tên lâu la vây quanh hai người ~
“Chỉ bằng ngươi!?” Thật là nực cười ~
Bạch Ngọc Đường cảm thấy gã quá là ngu ngốc ~ Nhưng rất nhanh hắn đã cảm giác có gì không đúng, đám khói mù vừa nãy có vấn đề!? Chợt một trận choáng váng ập tới ~~ Nhân ảnh trước mắt cũng lung lay ~~
Không được! Cắn mạnh đầu lưỡi há miệng ra, cố gắng giữ thanh tỉnh!
Triển Chiêu sau lưng hắn, thử đề khí cản lại cảm giác hôn mê ~~ bình thời không thành vấn đề, nhưng bây giờ hút những thứ này vào, vừa vận kình, bụng dưới lập tức nổi lên một đơn đau đớn ~~
“Mèo con! Chịu đựng!”
Bạch Ngọc Đường vừa nhìn đã thấy, trong lòng gào to không ổn ~~
Mới nãy vừa mở cửa hắn theo bản năng ngăn phía trước, hít vào tương đối nhiều ~~ Triển Chiêu ít hơn một chút, nếu là bình thường, sẽ đủ sức giữ tỉnh táo đánh hạ kẻ địch ~ bất qua bây giờ, nhìn bộ dáng y như thế là không trông cậy được nhiều rồi.
“Khì khì khì, ngươi chịu chết đi.”
Tên trại chù này đúng là lão đại, tâm nhãn không tệ ~~ vừa điên cuồng la hét kích thích Bạch Ngọc Đường, bản thân lại đứng tuốt phía sau ~~ con cọp đang mơ màng cũng có thể ăn thịt người ~~
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-mieu-dai-nhan-sinh-tu-ky/755180/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.