Editor: Jung Tiểu Kú
Tin tức vừa ra, phủ Khai Phong trên dười đều lâm vào tình cảm cực kỳ bi ai, cho dù không cùng Triển Chiêu quá quen thuộc, cũng bởi vì nghe được sự tích hắn lâm nguy vì cứu thê mà cảm động rơi lệ.
Chính là có một người phản ứng cùng mọi người hoàn toàn tương phản. Người nọ là Bạch Ngọc Đường ──
Tất cả mọi người biết Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu tuy rằng miêu thử đánh nhau nhiều năm, không chịu hỗ trợ nhau, nhưng cũng ở nhiều năm tranh đấu ắt sẽ phát sinh một chút luyến tiếc. Hiện giờ huynh đệ cùng đối thủ tốt nhất của chính mình mất, Bạch Ngọc Đường chẳng những không có biểu hiện ra một chút thần sắc khổ sở, ngược lại còn tại thời điểm sau khi nghe được tin Triển Chiêu chết, ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng, tiện đà cất cao giọng nói: “Triển Chiêu, ngươi cho ngươi chết là có thể chạy thoát sao? Ta cũng không tin ngươi có thể vĩnh viễn trốn đi không thấy người!”
Người bên ngoài tuy không biết nội tình bên trong hai người, nhưng cũng biết rõ Bạch Ngọc Đường là người trọng tình trọng nghĩa, vả lại ngày thường lòng dạ hẹp hòi, chịu không nổi nửa điểm kích động. Bởi vậy, nghe Bạch Ngọc Đường nói xong còn cho là y không tiếp thụ được sự thật này, ưu sầu đến thất tâm điên đảo. Chính là mặc dù trong lòng mọi người nghĩ như vậy, cũng đều hiểu biết Bạch Ngũ gia tính tình nóng nảy, thật cũng không có người dám vạch trần.
Duy chỉ có trong lòng Bạch Ngọc Đường mới hiểu được. Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-dong-nhan-nho-nho-mieu-lang-quan/1352486/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.